*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Tuyết Vi ngủ xong một giấc, tinh thần tỉnh táo mười phần. Sau ba ngày nằm mốc meo trên giường thì cuối cùng nàng cũng có thể ra ngoài hưởng thụ ánh sáng mặt trời yêu dấu. Thế giới cổ đại thật là chán chết, không ti vi, không tiểu thuyết, không điện thoại, không wifi, cái gì cũng không có. Bây giờ chỉ còn cách đi tản bộ hái hoa bắt bướm giải trí thôi, tuy rằng nàng thấy nó thật ấu trĩ
[ Ký chủ có thể giải trí bằng cách thêu thùa may vá, học nữ hồng như những cô nương ở đây ] - hệ thống lựa lúc chen vào một câu
Tử Tuyết Vi mặc định mình không nghe thấy gì cả
Suốt ba ngày nằm giường, hệ thống không lúc nào không tám chuyện với nàng. Nếu là chuyện nhiệm vụ thì nàng còn nghiêm túc mà nghe, thế nhưng cái hệ thống quỷ này toàn nói chuyện trên trời dưới đất, xuống luôn cả long cung. Chỉ cần chuyện có thể nói đều nói, nàng quả là xui xẻo tám kiếp mới bị cái hệ thống này bắt đi
Hệ thống nghe suy nghĩ của nàng vội phản bác
[ Có bản hệ thống đi theo là một điều cực kỳ may mắn của ký chủ. Hệ thống chỉ sợ ký chủ nằm trên giường chán nản đến muốn tự sát nên mới dốc lòng quan tâm nói chuyện. Làm việc tốt mà còn bị chê là lòng lang dạ thú. Hừ! Bản hệ thống thề sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-dai-nhan-cau-buong-tha/2753064/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.