Đốc, đốc, đốc...
Âm thanh vô vị của cổ quan tài cứ đập liên hồi.
Từng tiếng gõ vang lên, chồng chất nhau trong không gian cổ xưa của địa cung, làm cho vô số tia sáng yếu ớt đều khẽ run.
Chẳng lẽ bên trong có thứ gì đó muốn thoát ra ngoài sao?
Vân Thừa Nguyệt nhìn xung quanh, phát hiện bốn phía đều bị những trụ cột cao lớn bao bọc lại. Mặc dù địa cung này có ba cánh cửa nhưng đã được đóng chặt hết, nhìn thấy có chút âm u, trong khe cửa còn chậm rãi chảy ra một loại chất lỏng nào đó sáng bóng như bạc.
Có thể đó là một chất kịch độc.
Nói Vân Thừa Nguyệt không chút lo lắng gì thì là nói dối.
Nhưng nếu nói bây giờ nàng đang rất lo lắng....Thì cũng chưa tới mức đó.
Có thể là vì vừa mới xuyên qua thế giới này nàng đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, hiện tại Vân Thừa Nguyệt đã quen với những tình huống xảy ra bất ngờ.
Thay vì vội vàng sợ hãi, tốt hơn hết nên bình tĩnh lại, nói không chừng còn có thể tìm ra một con đường sống.
Đốc, đốc,đốc...
Tiếng gõ phát ra từ bên trong cỗ quan tài tiếp tục vang lên. Không nặng hơn cũng không nhẹ hơn.
Vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
Vân Thừa Nguyệt kiên nhẫn đứng yên tại chỗ nhìn trong giây lát, xác nhận thứ gì đó trong quan tài sẽ không lập tức thoát ra hoặc có thể nói là không đi ra được.
"Kia" Nàng trầm ngâm trong phút chốc, sau đó lễ phép nói với cỗ quan tài, "Ngài cứ tiếp tục ở trong đó gõ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-da-chet-rat-nhieu-nam/328572/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.