Lông mi Sở Nghiêu Nghiêu run lên một chút. Nàng muốn nói Tạ Lâm Nghiễn đừng thích nàng, nhưng lại nhớ đến nhiệm vụ của mình, giá trị hảo cảm còn đang chờ nàng thu thập, nàng lập tức đau đầu. Có điều ngẫm lại, Sở Nghiêu Nghiêu nàng có tài đức gì, vì sao Tạ Lâm Nghiễn phải thích nàng?
Tạ Lâm Nghiễn thấy Sở Nghiêu Nghiêu trầm mặc không nói, cho rằng mình nói trúng rồi: "Ngươi có thể yên tâm, ta sẽ không thích người khác. Cửu phu nhân là thủ hạ của ta, nguyên thạch bản mạng của nàng ở trong tay ta, đương nhiên phải nghe lệnh ta. Về phần ta gọi nàng là bằng hữu..." Hắn ngước mắt nhìn về phía Sở Nghiêu Nghiêu: "Nếu ta quá hà khắc với thủ hạ làm sao ngồi ổn ở vị trí Ma Tôn, làm sao có được lòng người."
Sở Nghiêu Nghiêu không nghĩ đến Tạ Lâm Nghiễn sẽ nói những lời này.
"Ta nghe nói không phải ngươi chủ động đến Cực Kì Vực làm Ma Tôn, những thủ hạ của ngươi cũng là tự nguyện đi theo ngươi."
Tạ Lâm Nghiễn hết sức tùy ý, muốn giết người liền giết người, căn bản sẽ không suy nghĩ đại cục hay gì khác, hắn chỉ làm điều mình muốn làm, sẽ không bị bất cứ chuyện gì hạn chế.
"Nào có chuyện dễ dàng như vậy." Tạ Lâm Nghiễn không để tâm: "Nếu ta giống như trong lời đồn đã sớm bị đám ma tu Cực Kì Vực vây đánh. Cho dù ta mạnh mẽ thế nào cuối cùng song quyền cũng khó địch tứ thủ, huống chi lúc mới tới Ma vực tu vi ta đã bị phế, căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-cau-dan-ta/2435991/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.