Tang Nhược lặng lẽ nhìn anh, trong lòng thầm nghĩ người này tuy hung dữ nhưng sẽ chăm sóc cho cô thật tốt.
Cô kéo tay cửa xe ra, ngồi lên.
Gần như cùng lúc, Tần Tranh đạp ga rời đi.
Đôi mắt anh càng sâu hơn kể từ khi cô gái nhỏ này lên, hoàn toàn không có cơ hội để cô đổi ý.
Anh định đưa cô đi ăn tối trước, nhưng Tang Nhược nói: "Tôi muốn đi tắm.”
Tần Tranh đặt tay lên cửa kính xe, gió thổi khiến anh nheo mắt lại: "Hôm qua em đã tắm rồi.”
Cô lặp lại: "Tôi muốn đi tắm.”
Anh hơi bất lực với cô gái bướng bỉnh này, không nói được lời nào. Anh ho nhẹ một tiếng: "Vậy thì về nhà trước nhé?”
Tang Nhược khẽ nhúc nhích, cô nhìn vào mắt anh qua gương chiếu hậu, hỏi anh với giọng thản nhiên: "Anh muốn nuôi tôi?”
___!
Chiếc xe Mercedes-Benz đột nhiên lạc lách ở trên đường, Tần Tranh phanh gấp, dừng lại ven đường.
Anh quay lại nhìn cô với vẻ mặt khó đoán: "Ai nói thế.”
Mặc dù anh có suy nghĩ không trong sáng đối với cô, nhưng điều anh muốn trước tiên là hòa thuận với cô, nếu cô không ghét anh thì anh sẽ theo đuổi cô.
Nghĩ đến người đàn ông vừa rồi, anh nhíu mày: "Người đàn ông đó muốn nuôi em?”
Tần Tranh thấy rõ ràng bọn họ quen biết nhau, nhưng anh ấy lại để cô gái nhỏ này một mình ở cửa.
Tang Nhược lắc đầu phủ nhận: "Anh ấy thích tôi.”
Cô nói ra câu này còn dễ hơn ăn cháo, nhưng có chút tàn nhẫn, giống như cô không hề quan tâm đến tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-anh-bat-nham-nguoi-roi/446578/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.