Thời gian thật sự là thứ trôi qua nhanh nhất trong một đời người. Bốn năm trôi qua, bị nỗi nhớ nhà và tình cảm gia đình ràng buộc, tuy cuộc sống trải qua rất tốt đẹp nhưng vẫn khiến tôi đau buồn đến mức muốn chết đi!
Nhưng mà....qua bốn năm, tôi vẫn còn sống nhăn răng!
Phụ nữ là một loài động vật kiên cường nhất trên hành tinh này. Họ có thể chảy nước mắt không ngừng nhưng không bao giờ cạn. Hàng tháng phải đối mặt với "nạn" đổ máu liên tiếp một tuần liền mà không có vấn đề gì! Nếu nói họ yếu đuối vậy thì ai sẽ là người kiên cường đây?
Trong bốn năm này tôi đã từng thử làm được rất nhiều việc, quen được rất nhiều bạn, học hỏi được rất nhiều thứ.
Hôm nay tốt nghiệp, tôi và cô bạn Christine làm đủ dáng để chụp hình, sau đó cùng hẹn với nhau đi ăn uống và mua sắm. Nhưng mà...giữa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim.
- " Hey, Jessie! Christine! Sao hai em lại có thể bỏ qua một người đẹp trai như anh?"
Alex Ferguson- một chàng trai da trắng, tóc vàng, có đôi mắt màu hổ phách rất đẹp. Anh chàng này là người theo đuổi Christine, tôi bị kêu tên chỉ là ' tiện thể ' mà thôi!
Christine có vẻ khá bực bội với giọng điệu ngả ngớn của anh ta, rất không khách khí vung nắm đấm đe dọa:
- " Tránh xa Jessie yêu quý của tôi! Không thì tay của tôi không có mắt sẽ làm hỏng gương mặt đáng tự hào của anh đấy nhé!"
Bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454937/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.