🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một tuần là thời gian không quá dài cũng không quá ngắn. Trong một tuần này, Hoắc Thiếu Khanh đã từ từ tiếp nhận trị liệu, do không còn phải truyền chất dinh dưỡng như trước và ăn uống điều đặn, Hoắc Thiếu Khanh bắt đầu thay da đổi thịt, gương mặt hồng hào hơn, không còn ốm yếu như trước.



Quan trọng là anh bắt đầu chấp nhận việc để tôi chăm sóc, thái độ cũng hòa nhã hơn nhưng vẫn không muốn nhiều lời.



Thật giống như lúc nhỏ, năm 8 tuổi anh bị trầm cảm, lúc mới đầu làm quen anh cũng như vậy, nhưng sau đó nhờ tôi bày đủ mọi cách, nũng nịu, khóc lóc, ngoan ngoãn, ăn vạ, anh mới chấp nhận một đứa em gái vừa không có quan hệ huyết thống vừa không thân thiết như tôi.



Việc có một người để san sẻ tâm sự, đem lại niềm vui đối với người trầm cảm mà nói, quả thật giống như một cọng rơm cứu mạng.



Nhưng mà hiện giờ mà làm nũng, ăn vạ.... Xin lỗi! Da mặt tôi không phải làm bằng kim cương!!!(-_-|||)



Vì vậy, lúc chăm sóc cho Hoắc Thiếu Khanh, lần nào tôi cũng được ngắm nhìn góc nghiêng thần thánh đầy sức hút của anh.



Không phải do bị mù, mà là do căn bản anh không muốn nhìn mặt tôi!







Nhưng cũng đúng, anh có muốn nhìn cũng nhìn không được!



Bằng chứng là một buổi chiều đẹp trời nào đó, Hoắc Thiếu Khanh đang ăn cháo tổ yến dì giúp việc nấu, sau đó không biết vì lí do gì đột nhiên trở nên hòa nhã với tôi, còn đòi đút cho tôi ăn.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454895/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nam Chính À! Anh Phải Nghe Lời Em!
Chương 36: Tự tử
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.