Khoảng cách xa nhất giữa hai con người cùng sống chung trong một xã hội là gì? Đó là khoảng cách giàu nghèo, cũng giống như trong xã hội phong kiến xưa, tầng lớp có địa vị, có tiền bạc được gọi là tư sản, còn hạng như người làm thuê lương bèo bọt như tôi là điển hình của giai cấp vô sản.
Vì sao tôi phải nhấn mạnh về sự phân chia giai cấp? Các bạn cứ đặt mình trong hoàn cảnh của tôi thì sẽ hiểu.
Tôi bơ vơ lạc lõng giữa một đống đồ hàng hiệu trong khi trên mình chỉ mặc đúng chiếc áo sơ mi màu lạnh và chiếc quần Jean chẳng mấy gì mới mẻ, cảm thấy bản thân còn thua những cô nhân viên tiếp thị trẻ trung xinh đẹp thời trang kia.
Cho nên, tôi mặc kệ mẹ Hoắc đang loay hoay " càng quét " đống đồ hiệu mắc tiền mà mỗi món đều trên 9 số không kia, im lặng di chuyển sang bên khu đồ bình dân đại hạ giá ở kế bên. Không ngờ hành động vô tình đó lại kéo theo loạt truyện cẩu huyết đằng sau.
Cụ thể là người bạn từ hồi còn học trung học "thân" đến nỗi bắn đại bác cũng không tới của tôi thấy được tôi ở khu đồ bình dân bèn mon men lại hỏi thăm. Thật ra thì hồi trung học tôi rất ít bạn, vì cái tính ít nói, lầm lì nên không được hoan nghênh trong lớp như người bạn đang đứng trước mặt tôi đây, cô ta tên là Lý Nhã Yên- là con gái của chủ tịch Lý công ty gì gì đó, bình thường rất hống hách kêu ngạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454876/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.