☆.
Doãn Chân thiệt không ngờ tới cái con ngỗng ngốc Điền Trí Viễn này lại ghê gớm như thế, chọc thủng lớp màng trong đầu giúp hắn xong, hắn lập tức biến thành một thằng đực rựa bưu hãn đã nói là làm – lột sạch đồ đè lên người cậu.
Đối với một gã đàn ông luôn bôn ba khắp nơi và chưa từng có một cuộc ‘ấy ấy’ mà nói, lời mời của Doãn Chân chắc chắn chính là sự cám dỗ nguy hiểm nhất rồi. Lúc Điền Trí Viễn trút bỏ áo của chính hắn và ngực dán ngực với Doãn Chân, lửa nóng khó mà nói thành lời bắt đầu từ nơi kề nhau kia mau chóng bao phủ khắp toàn thân, làm hắn thích ý thở dài.
Mới đè cậu ấy thế này thôi, cũng đã khiến ‘súng’ hắn suýt cướp cò.
Lúc đầu chỉ là hơi ngượng ngùng và gần như mê mẩn ngậm lấy đôi môi Doãn Chân, xúc cảm mềm mại ướt át, thơm ngọt tựa mật đường, thế nhưng sau một hồi đụng chạm, rốt cuộc Điền Trí Viễn cũng không thể kiềm chế nổi bản thân nữa, hắn ôm chặt lấy cậu, bắt đầu điên cuồng cướp đoạt như đang ngấu nghiến cắn nuốt món ngon.
“Ưm!” Điền Trí Viễn có hơi nôn nóng thô bạo, ngậm lấy môi cậu mà ra sức mút vào, cảm giác đau nhói rõ ràng xộc tới, Doãn Chân kêu rên một tiếng, không biết nên làm gì để chống cự lại sức mạnh của đối phương, chỉ đành cau mày, thầm điều chỉnh hơi thở phối hợp với hắn.
Cơ thể nóng bỏng ma sát lẫn nhau mau chóng toé lửa, dù trong phòng có mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-bao-mau-den-tu-thanh-pho/1863042/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.