☆.
Doãn Chân quét mắt nhìn bốn tên choai choai đang vây quanh cậu, lòng không sợ hãi nhưng nghi hoặc vẫn phải có, cậu vốn không rõ mình đã đắc tội mấy người này khi nào.
Cậu vốn đang tung tăng bơi trong nước, không chọc ghẹo gì ai, chẳng biết tại sao mấy tên này lại bơi tới vây quanh chỗ cậu. Một thiếu niên đầu trọc, trên vai xăm hình đầu hổ trong đám đó giương ngón cái chỉ về hướng đường lớn dọc con sông, rất bất lịch sự ném lại một câu – “Anh muốn tâm sự với chú mày một chút”.
Lúc ấy Doãn Chân đã cười đến đau ruột – “Cậu bạn nhỏ à, lông dưới cậu dài chưa thế? Đừng tự xưng anh, cậu phải gọi tôi một tiếng chú mới phải đạo đấy.”
Trong đám người lớn tuổi nhất cũng không vượt quá hai mươi, cậu đầu trọc này nhìn có vẻ nhỏ nhất, chắc không hơn mười bày. Thiên tính thầy giáo của Doãn Chân lại phát tác, cảm thấy những năm gần đây thanh thiếu niên không lo học bài đọc sách, mà lại đi học đòi làm lưu manh du côn rõ là đáng tiếc. Nhớ năm đó, lúc cậu ở độ tuổi này ấy vậy mà chính là học trò ngoan trong miệng tất cả giáo viên và học sinh trong trường đó chứ, đến cả một câu chửi tục cũng chưa từng nói nữa kìa. Chậc chậc, nhìn lại mấy vị trước mặt này, càng không tài nào so được với cậu hồi đó na.
Thiếu niên đầu trọc thẹn quá hoá giận, lập tức muốn vung nắm đấm, chỉ có điều bị người lớn tuổi hơn ở cạnh giữ chặt lại. Bọn họ vẫn vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-bao-mau-den-tu-thanh-pho/103025/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.