“Chúng ta ở khách sạn trong thành phố, sáng mai đi tới, tối lại quay về, hay là ở khách sạn nghỉ dưỡng Linh Hữu mới mở luôn?” Vương Mậu Tuyết cầm điện thoại, trên đó hiển thị đặt khách sạn, hỏi chồng và con mình.
Bọn họ là một nhà ở tỉnh bên tới thành phố Đông Hải du lịch, trong hành trình có sắp xếp tới Linh Hữu, theo như rất nhiều bình luận trên mạng có nói, ngoài sông Cửu Loan ra, đây là địa điểm nên tới nhất khi đi du lịch Đông Hải. Có thể đi dạo ngắm cảnh ở vườn thú, còn có thể leo núi Hải Giác ở bên cạnh để quan sát thành phố Đông Hải từng ở ven biển.
Chồng của Vương Mậu Tuyết là Vương Tuấn không chút nghĩ ngợi nói rằng: “Đương nhiên không cần phiền phức như vậy, cứ ở Linh Hữu là được rồi, ngày đầu tiên chúng ta tới thẳng Linh Hữu, nghỉ ngơi một chút, hôm sau dậy vừa vặn đi lên núi Hải Giác ngắm cảnh mặt trời mọc. Sau đó thì xuống vườn thú chơi một chút, ở lại một buổi chiều, hoặc tới ven biển tìm khách sạn khác cũng được.”
Cậu con trai Vương Thịnh cũng nâng mặt nói: “Con muốn ở lại vườn thú hai buổi tối.”
“Nhưng khách sạn này hôm nay mới khai trương, còn chưa có bất cứ nhận xét nào, cũng không biết liệu có ổn hay không.” Vương Mậu Tuyết xoắn xuýt, cô là một kiểm toán viên, bởi làm việc dưới áp lực trường kỳ, lại thêm tính cách bản thân dễ bị lo lắng, thành thử còn chưa già mái tóc đã rụng nhiều.
Bình thường có hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163631/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.