Trong hình xuất hiện một vài người, chính là những thôn dân làm thuê, đảm nhận nhiệm vụ chăn nuôi trong vườn bách thú Linh Hữu trước khi Tiểu Tô và Liễu Bân tới làm việc.
Trước khi Đoàn Giai Trạch tới tiếp nhận vườn bách thú, bởi vì không có ai giám sát, nên bọn họ vẫn thường xuyên cắt xén lương thực của động vật. Thịt thì tự lấy về ăn, còn thức ăn, cỏ khô,… thì mang về cho gà vịt dê bò nhà mình. Có thể nói, chính họ đã khiến động vật vốn trong tình trạng không tốt lại càng thêm thê thảm hơn.
Đoàn Giai Trạch nhớ họ từng hỏi mình có muốn thuê người không, vì những chuyện kia mà anh đã khéo léo từ chối, sau đó thuê được Tiểu Tô và Liễu Bân rồi, anh liền cho họ nghỉ việc luôn. Giờ xem ra họ ghi hận trong lòng, thế mà lại nhân đêm hôm khuya khoắt lẻn vào hạ độc.
Đoàn Giai Trạch không ngờ lại có những người như vậy, anh hết sức tức giận, bực mình nói: “Nhất định tôi phải khiến bọn họ phải trả một cái giá lớn!!”
Lục Áp hưng phấn nói: “Ngươi định làm thế nào?”
Đoàn Giai Trạch: “Hự, báo cảnh sát?”
Lục Áp: “…………”
Đáng lẽ ra hắn phải đoán được từ trước chứ, Đoàn Giai Trạch nói mọi chuyện đều đã có luật pháp lo, cậu ta còn nghĩ ra được cách nào khác chứ.
Đoàn Giai Trạch tỏ ý, xã hội loài người, nên dùng cách của con người để giải quyết. Thế là anh chạy đi báo cảnh sát, cảnh sát tới xem tình huống, sau đó đưa anh về đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163396/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.