Triệu Bác ở nhà em họ mình hơn một tuần, mới được ba đón về.
Hôm ấy về nhà, mẹ Triệu Bác là Phạm Hải Bình đã làm xong bữa tối, cản lấy Triệu Bác đang muốn xông lên bốc cánh gà, “Khoan đã, trước tiên nói mẹ nghe, mấy ngày hôm nay con ở nhà em họ chơi thế nào? Đã biết mình sai chưa?”
Không nói tới nhà em họ thì thôi, vừa nhắc tới Triệu Bác đã nhảy dựng lên, “Mẹ, con không thể chuyển tới trường của em họ học được à?”
Phạm Hải Bình sụp đổ, thành tích của Triệu Bác rất bình thường, cô phải bỏ ra không biết bao nhiêu tiền đút lót, con trai mới có thể học lớp chọn ở trường trọng điểm, giờ Triệu Bác lại nói muốn học ở trường làng!
“Con đang nói lung tung cái gì đấy?” Phạm Hải Bình nói xong mới phát hiện mình hơi to tiếng, khiến cậu con trai giật nảy mình, cô vội hạ giọng nói: “Vì sao? Trường của em họ tốt đến thế à?”
“Vâng ạ, trường mấy em ấy không có bài về nhà.” Triệu Bác nghịch ngón tay nói, “Lúc tan học, bọn con còn cùng nhau đi bắt chim nữa. Mẹ à, mẹ có biết vì sao bọn con lại đi bắt chim không?”
Mẹ không muốn biết đâu… Phạm Hải Bình không ngờ, Triệu Bác bình thường không bỏ được máy tính, điện thoại với wifi, về nhà em họ ở không lại không thấy khó chịu, trước khi đi còn khóc lóc ầm ĩ, khiến cô cảm thấy mình đã tính nhầm rồi.
Đúng là ngày đầu tiên mới tới Triệu Bác không vui thật, nhưng Phạm Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163394/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.