Bình thường tại nhà Uyển Chi cũng chỉ mặc đại cái áo phông với quần đùi thôi, kể cả đi chơi cũng hiểm thấy mặc mát mẻ vậy, vả lại nếu ở nhà Kiều Phương thấy cô trong ngoài hình này cũng thấy…thích, nhưng đây đâu phải ở nhà, trong ký túc cũng đâu chỉ có mình Kiều Phương, là phải san sẻ cho người khác thấy à?.
“Tại ký túc nóng lắm”.
“Vậy về nhà”.
“Tại sao phải về”.
“Nhà có máy lạnh, em ngủ mở cửa ban công cũng mát hơn ở đây mà”.
…Kiều Phương nói vậy cũng đúng cô cũng không cãi được nhưng cô không muốn chị ta bao giờ cũng nói thắng cô như vậy, không nhanh cô chậm rãi tiến lại giường. Một tay cô khịu vào thành giường trên một tay thì giữ cái khăn xoa tóc, đầu cũng cúi xuống thu hẹp khoảng cách với Kiều Phương.
“Em sợ mở ban công sẽ có người lẻn vào phòng một cách hoang minh chính đại bằng đường ban công đó”.
Thôi rồi! Càng nói cô càng tiến sát mặt với Kiều Phương hơn. Cho đến khi cô cảm nhận hơi thở của chị ta có chút nóng nhưng cũng không chắc vì mặt chị ta vẫn y vậy chả có giấu hiệu gì của ngại ngùng cả, thật là cô đang muốn trêu chị ta chút xem phản ứng xíu thôi mà. Thấy chị ta không có phản ứng nào nên cô cũng đứng thẳng lại dù gì mấy bà tám trong phòng cũng đang nhìn chằm chằm mà.
Nghĩ Kiều Phương không có phản ứng gì thì sai rồi, chị ta có nhưng gồng để không lộ đó, chứ thử hỏi đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-toi-va-chi/3407570/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.