“Tý tớ gửi tiền cho cậu sau nhé”.Dạ Oanh cứ thế nhai bánh rồi nói, hai má cứ thế mà phồng lên, này đúng nghĩa là má bánh bao nè!.
“Thôi”.
“Nhưng đó tiền cậu mà”.
“Kệ đi”.
“Vậy trưa nay đi ăn đi tớ mời”.
Vốn dĩ Uyển Chi hay Dạ Oanh rất thoáng vụ tiền bạc nhưng quan trọng đối tượng đó là ai thôi, chứ thoáng với mấy bọn không đâu thì tiếc lắm, bình thường Uyển Chi với Dạ Oanh kiểu người này mới thứ này thì người kia mời thứ khác không thì mua này mua kia, nghe xong phẳng nhưng nó lại giữ được mối quan hệ bền vững hơn.
Ăn xong được cái bánh bao thì cũng hết tiết thầy, nhanh thật. Hiện tại Uyển Chi cảm giác cô sắp ngất tới nơi vì Dạ Oanh liên tục hỏi cô muốn ăn gì, đi đâu ăn rồi lại liệt kê hàng tá món ở các địa điểm khác nhau cô nghe dồn dập như muốn đăng xuất vậy.
Quan hệ của cô cũng khá tốt tất nhiên việc cô chơi với Dạ Oanh lâu như vậy cũng được mọi người chú ý, còn nhiều người thì cá cược xem cô với Dạ Oanh bao giờ nghỉ chơi, trẻ con ác. Nói chung cô không care nhưng Dạ Oanh thì khác nhưng chỉ là lúc đầu thôi chứ được cô thông não cũng tỉnh ra. Mình sống vì mình chứ không vì ai khác!.
Sau một lúc tra tấn thì Dạ Oanh cũng đã chọn được quán lẫn món cho cô chứ chờ cô chọn chắc nhịn đói.
“Nghe nói quán đó ngon lắm đấy”. Dạ Oanh cứ thế vuốt xem thực đơn của quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-toi-va-chi/3407567/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.