🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tại sao, bức tranh này...lại không có tên tác giả?". Cô nhìn vào bảng tên bên dưới bức tranh, nó chỉ có dòng chữ " Năm ấy", không hề thấy tên tác giả.



"Em có hứng thú với nó?". Lời nói được truyền ra từ phía cửa phòng. Một người nhìn qua cũng tầm trung bốn mươi, bốn mấy tuổi bước về phía bức tranh. Ông ta đứng cạnh cô, đôi mắt sâu xa nhìn vào bức tranh.



"Có một chút, nó có gì đó rất buồn...". Cô hướng về bức tranh trả lời ông ta.



"Buồn...không phải bức tranh trông rất tươi sáng sao?". Ông ta đặt tay lên tấm kính đôi mắt đượm buồn được che lấp sau cặp kính ấy cận.



"Dù màu sắc, gương mặt hay nụ cười được vẽ lên một cách tươi vui... nhưng khi nhìn vào nó cháu lại cảm thấy sự u buồn trong nó dù đã cố nhìn kỹ, nhìn đi nhìn lại vẫn vậy, thật sự rất lạ".



"..cháu là người đầu tiên nói vậy đấy". Ông ta nhìn cô chỉ cười nhẹ rất nhanh lại nhìn lên bức tranh kia.



"...thật ạ?".



"Bức tranh này là của một cậu thiếu niên vẽ lên, bức tranh này đã mang giải về cho trường, là một trong những bức tranh được bảo tàng nghệ thuật mời về làm tranh trưng bày". Ông ta vừa nói tay vừa chạm vào tấm kính di chuyển xung quanh.



"Vậy tại sao nó lại ở đây". Cô khó hiểu hỏi ông ấy.



"Ta đã xin lại nó về và mang nó trưng bày ở đây".



"Tại sao bức tranh lại không có tên tác giả vậy ạ".



Câu nói vô thức cô thốt ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-toi-va-chi/3407556/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Năm Ấy Tôi Và Chị
Chương 18
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.