Thấy bộ mặt đấy của chị ta, Uyển Chi bất giác ớn lạnh. Không phải hôm qua vẫn bình thường sao, sao mới qua một đêm mà đã có mặt này rồi, chả nhẽ do cô đẩy chị ta nên mới vậy. Cô nhìn chị ta mà nghi ngờ hỏi lại:" Chị bị gì à?".
"Ý em là sao?". Chị ta vừa xuống giường vừa nói.
"Kh-không có gì". Uyển Chi nghe thấy chị ta nói vậy với giọng điệu bình thường nên cũng không nói gì nữa.
"Nếu em còn ngồi đó nữa thì sẽ trễ học đấy". Chị ta lấy chăn lại vừa gấp vừa nói cô.
"Nay em không có tiết".
"Nguyên ngày?".
"Vâng".
"Cúp". Chị ta nói dứt khoát, điều đó làm cho Uyển Chi sốc hơi nhẹ.
"Gì! Chị tính cúp á". Cô bật nhảy thẳng dậy xuống giường mà đi theo sau chị ta.
"Ừ".
"Why?". Cô ngờ nghệch hỏi chị ta.
Nghe đến câu cô hỏi chị ta liền đứng lại xoay về phía cô rồi chỉ biết thở dài mà quay đi tiếp tay còn cầm điện thoại ấn gọi cho bạn.
Tiếng chuông gọi của message vang lên, đầu dây bên kia vài giây sau cũng bắt máy.
"Alo". Giọng nói nhẹ của một thiếu niên vang lên từ đầu dây bên kia.
"Nay tao mệt, xin nghỉ". Kiều Phương đáp
"Gì, mày mà cũng có lúc nghỉ á?".
"Ý kiến".
"Nào dám nh-".
Chưa kịp để đối phương nói hết câu chị ta liền tắt ngang, cô đứng kế bên chị ta chứng kiến hết.
"Tại vì tôi thích". Chị ta ghé sát mặt cô trả lời cho câu hỏi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-toi-va-chi/3407553/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.