Sau một hồi đấu tranh tư tưởng cô vẫn quyết định ôm gối gõ cửa phòng chị ta.
Không tốn nhiều thời gian chị ta đã ra mở cửa, có vẻ cô đã cắt ngang giấc ngủ của Kiều Phương rồi, chị ta bây giờ mắt hiu hiu ngủ người dựa tường, tay còn đang dụi mắt:" có chuyện gì à?". Kiều Phương hỏi cô với giọng điệu ngái ngủ.
"E-em em có thể qua phòng chị ngủ một đêm không?" Uyển Chi nắm chặt gối hỏi.
Nghe Uyển Chi hỏi vậy chị ta tỉnh ngủ luôn mà hỏi lại. "Ngủ phòng tôi?"
"V-vâng" nghe chị ta hỏi lại Uyển Chi lòng cứ sợ sệt, sợ Kiều Phương không chịu thì chắc cô thức suốt đêm quá.
"Tại sao lại muốn ngủ phòng tôi?". Chị ta vừa khoanh tay dựa tường mà hỏi cũng không quên nhết mép cười nhẹ.
"E-em". Nghe chị ta hỏi thế cô cũng không biết trả lời sao không thể nói là do cô sợ ma được, lòng nghĩ hay quay về phòng chùm chăn thức cùng điện thoại thôi.
"Vào đi, nhớ đóng cửa đấy". Giọng chị ta vang lên cơ thể cũng bắt đầu di chuyển quay vào phòng.
Nghe chị ta nói vậy cô vui hẳn lên, thế là không phải chùm chăn lo sợ rồi, cô nhanh chân bước vào đóng cửa, cầm chiếc gối đã chuẩn bị tự trước nằm một bên chỗ chị ta chừa cho cô. Giờ thì bên cạnh cô đã có người, Uyển Chi cũng bớt sợ mà an tâm nằm ngủ.
Nằm tầm 10 phút cô đã chìm vào giấc ngủ. Cô thì ngủ được rồi, ngủ ngon là đằng khác, còn Kiều Phương hiện đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-toi-va-chi/3407552/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.