Hơ hơ. Hắn ta bị gì vậy trời. Mà nó cũng quá, đã hứa là trước mặt hắn phải giả vờ không được nói chuyện cùng trai rồi cơ mà. Thế nào mà quên béng nó mất, thôi từ nay rút kinh nghiệm. Nó đi lên phòng. Không hiểu hai đứa kia đi đâu lại để phòng trống trơ trống hoắc thế. Nó nhẹ nhàng đặt chiếc cặp tóc lên bàn rồi ngồi ngắm ngía, những ngón tay chạm nhẹ lên hình con bướm nhỏ, xinh xinh. Nó nhìn mà lòng thêm não nề. Không biết bố nó giờ này đang làm gì, đang ở đâu? Bố có nhớ đến nó không? Còn nó thì đang nhớ bố lắm, nhớ đến thiêu đốt cả lòng. 
Buổi tối hôm ấy, quả thực Quân kều(Kều) vẫn đến gặp nó. Nó đành chạy xuống 
- Hôm này mình bận đột xuất rồi, cậu về đi, khi khác chúng ta nói chuyện nhé! 
- À… ừm… vậy mình đi về nhé! Hôm khác gặp cậu! 
Nó tiếc hùi hụi, giờ đi lên phòng cũng chẳng làm gì. Có mỗi Đậu đang đọc sách còn Nhím lặn mất tăm từ chiều không thấy đâu. Con này, đi mà chả thèm nói một tiếng nào với nó. 
Nói thật là Kều thích nó ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy ở lớp rồi. Nó có một tư chất đặc biệt lắm, mà chả có đứa con gái nào giống ấy. Mặc dù không phải dạng xinh đẹp tài hoa xuất chúng nhưng con người toát ra khí chất phi thường. Đó là điều không chỉ khiến Kều mà có rất nhiều người để ý tới nó. Khuôn mặt tuy không sắc xảo, nhưng lại xinh xắn, dễ thương, nụ cười ấm áp như thiên thần ấy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3166/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.