Buổi chiều, trời nắng gắt, hắn mua cho nó một que kem ốc quế vị bạc hà… Nó cầm lấy que kem cười thật tươi. Không hiểu vô tình hay cố ý mà lúc đó chỉ còn kem dâu và bạc hà, rồi như một thói quen, hắn lấy kem bạc hà. Không hiểu tại sao hắn lại cứ cảm giác như nó thích bạc hà nữa. Có thể nói là trái tim mách bảo không? Hắn với nó ngồi nói chuyện với nhau lâu ơi là lâu. Nó khuyên hắn mua hết thứ nọ đến thứ kia, nào là đồng hồ cho bố, bộ váy ngủ quyến rũ cho dì Lan, rồi vòng vàng gì gì đó…. Hắn thấy không ổn cho lắm, vì họ đâu cần những thứ như thế. 
- Có thể nào nghĩ ra cái gì đó đặc biệt hơn không? 
- Cũng khó lắm, nhưng mà nếu được ăn thêm que kem nữa chắc tôi sẽ nghĩ ra gì đó! Ha ha 
Kể ra nó cũng biết đòi hỏi lắm, biết là hắn đang cần sự giúp đỡ nên nó cũng muốn củ hành hắn một chút. Vui ghê cơ! Thì ra nó cũng có sức uy hiếp đấy chứ, ai bảo nó là chỉ được cái bộ ăn thôi. Vả vỡ mồm nhé! Hắn nhìn nó đầy “ âu yếm” rồi liền chạy một lần nữa đến canteen. 
Lần này thì hết kem thật. Hắn đang không biết làm sao, nhỡ mang cái khác về nó dở hơi lại bắt đi đổi thì… Lưỡng lự ở đó một lúc, hắn quyết định mua mỗi thứ một cái. Kẹo mút, bánh ngọt, trà sữa, bánh quy, kẹo bông, nước giải khát…, đều có mặt đông đủ. Hắn tí tởn chạy về, kiểu gì nó cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-to-thich-cau/3165/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.