Năm mới của Diệp gia trôi qua thật yên bình.
Với người khác thì bình thường, nhưng năm nay với A Thố lại rất đặc biệt vì đây là năm đầu tiên cô ăn Tết ở Diệp gia. Tổ phụ tuy yêu thương cô nhưng dù sao cũng là người già, trong nhà nhiều việc không lo được đều giao cho quản gia nương tử xử lý nên ngày Tết cũng không tưng bừng, chỉ là hai ông cháu nương tựa vào nhau mà thôi.
Nhưng ở Ngô Đồng viện thì khác hẳn.
Cả ngày ba mươi Tết nhộn nhịp vô cùng. Từ tối hôm trước, nhà bếp đã luôn đỏ lửa, nấu đủ mọi thứ suốt cả đêm. Những hộp quà được gửi đến các thế gia trong kinh và đủ loại quà tặng cũng được gửi vào. Các loại quả khô, mứt, điểm tâm, bánh kẹo xếp chồng như những ngọn núi nhỏ. Đến Yến Yến còn hoa cả mắt nữa là A Thố!
Yến Yến rõ là hài hước. Rõ ràng đều là đồ nhà mình, vậy mà cô bé cứ thích tích trữ.
Cô bé và A Thố ngủ chung một chiếc giường, là loại giường buồng do Diệp phu nhân để lại. Ba mặt giường đều có tủ, vốn dùng để chứa các loại kim chỉ, vải vóc hoặc vài vật dụng nhỏ. Thế nhưng bây giờ, cả ba cái tủ đều bị Yến Yến trưng dụng để đựng đủ loại bánh kẹo và mứt hoa quả.
A Thố đã rất nhẫn nhịn, ai dè Yến Yến còn nhân dịp năm mới để đổi đồ ăn vặt mới. Cô bé dọn hết đồ cũ ra khỏi tủ rồi thay đồ mới vào. A Thố nhịn một lúc, thật sự nhịn không nổi nữa mới đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198318/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.