Khu nhà tôi xảy ra một vụ cướp, tôi chuyển đến nhà lão Lục ở một tuần. Lúc tôi muốn chuyển về, lão Lục và A Cường sống chết không cho phép, nói một thân một mình như tôi chính là mục tiêu lý tưởng của bọn cướp, để phòng bất trắc cứ ở nhà họ đi.
Trong lúc tôi đi công tác, đang bữa trưa lão Lục vô tình kể chuyện này cho Thế Phàm. Thế Phàm sững sờ, lão Lục còn sững sờ hơn, cô ấy hỏi Khả Nghi không nói cho anh biết sao?
Thế Phàm lắc đầu.
Sao lại như vậy, em còn oán anh mãi, cứ tưởng bây giờ anh lòng dạ sắt đá đến mức quyết tâm không để ý đến cô ấy.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Chuyện gì à, cô ấy ở nhà em một tuần rồi. Ngày nào cũng đòi về nhà, em và A Cường không đồng ý.
Trị an của khu nhà đó không phải rất tốt ư?
Ai biết được, có lẽ là theo dõi lâu rồi. Bây giờ trộm cướp đều tìm hiểu kĩ càng mới hành động. Khả Nghi là con gái lại sống một mình, rất có thể là mục tiêu tiếp theo. Nhưng con bé chết tiệt này không sợ Trời không sợ Đất, suốt ngày nói mình biết Không Thủ Đạo, biết đâu còn bắt được trộm. Em bảo cô ấy mau tỉnh lại đi, đến lúc bọn chúng cướp tiền cướp sắc, cậu kích động như thế có khi còn bị diệt khẩu.
Thế Phàm giận muốn chết, thế mà cô ấy không nói với anh một lời.
Lão Lục cũng không nể mặt: "Nói để làm gì? Bây giờ anh còn quan tâm cô ấy sống chết ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-gap-duoc-anh/1250799/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.