Kỳ nghỉ hè năm thứ ba, tôi lấy cớ về nhà lão Đại trải nghiệm cuộc sống vùng núi Trung Quốc, mang hành lý đến nhà Kỷ Thế Phàm ở. Đây là lần đầu tiên tôi ở nhà anh một thời gian dài như vậy, anh vừa kích động vừa vui vẻ, nhưng nghĩ lại người cực khổ nhất cũng là anh.
Bình thường A Lan vừa chăm sóc bà vừa phụ giúp cửa hàng, bây giờ tôi đến đây anh không thể để A Lan trông nom cả tôi. Thực tế tôi cũng không cần người chăm sóc, chỉ là anh không yên tâm. Từ sáng sớm vừa rời giường là bắt đầu luôn chân luôn tay, ra ngoài đi làm cũng không dám đi xa, thế nào cũng phải về ăn cơm trưa, cơm tối với tôi. Tôi nói anh không cần như vậy, buổi trưa em nấu mỳ ăn với bà nội là được, anh bảo ngày nào cũng ăn mỳ làm sao được. Tôi nói ở trường ngày nào cũng ăn ở cái nhà ăn quỷ quái kia còn được nữa là ăn mỳ? Nhưng anh nhất định không đồng ý, đúng là cố chấp hết mức.
Chỉ cần có anh ở nhà, tôi sẽ không được vào bếp, không được rửa bát. Tôi đến cửa hàng giúp một tay, một lúc anh lại sợ tôi nóng, một lúc lại sợ tôi bị quạt thốc sẽ cảm, một lúc lại hỏi tôi có khát không, tôi đi vệ sinh hơn hai lần lại lo lắng hay tôi ăn đồ lạnh nhiều bị đau bụng.
Tôi nói Kỷ Thế Phàm anh đừng dọa em, anh còn như thế em sẽ phải nghi ngờ anh ngoại tình hay làm việc có lỗi với em. Anh nói thật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-gap-duoc-anh/1250787/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.