Hai Mươi Ba lôi Dạ Lý vào một góc khuất, mặt mày cô bấy giờ vì tức giận mà đỏ lựng nhưng đành cố ghìm giọng trách vấn ả: "Cô đang làm cái quái gì vậy hả!? Đừng hòng qua mặt được tôi, việc Tư Lệ bị đau bụng chắc chắn là do cô giở trò!"
"Thì sao?" Dạ Lý lạnh lùng nhìn cô.
"Cô không được quyền tự tiện như vậy."
Dạ Lý đã quá ngán ngẩm rồi với giọng điệu khiển trách trấn áp mình, ả là ai chứ? Vì cái gì mà suốt bấy lâu phải nhịn nhục? Chẳng phải là vì Nam Sa hay sao, ả ở đây là vì nàng, nếu không vì nàng thì Hai Mươi Ba này đừng hòng thị uy với ả.
"Cô có tin rằng chỉ cần cản trở và lớn giọng với tôi lần nữa thì tôi sẽ tố cáo tất cả mọi người không?"
Nghe đến đây, Hai Mươi Ba bèn nhíu mi nhìn ả, thanh âm trầm thấp hỏi lại chỉ một chữ: "Dám?"
Dạ Lý nhếch môi: "Tôi làm tất cả chỉ vì tìm lại Nam Sa nhưng nếu cô cứ ngăn cản mãi thì cùng lắm ngọc đá cùng nát."
"Hay! Từ đầu tôi đã biết không thể tin tưởng cô mà" Chợt, Hai Mươi Ba vươn tay siết chặt lấy cổ họng của Dạ Lý, lực đạo không một chút lưu tình: "Uy hiếp tôi vậy chi bằng tôi ra tay trước?"
Dạ Lý bị Hai Mươi Ba siết đến cổ họng như sắp vỡ nát, gương mặt tái đi không còn chút huyết sắc nhưng khuôn miệng vẫn kiêu ngạo nở ra nụ cười: "Cô...không dám đâu..."
Có lẽ Hai Mươi Ba đã bị Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ai/3721533/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.