Quả đúng như lời Lý Dực nói, chẳng bao lâu ngay khi ngoài trời đã thật sự thổi cơn gió bình mình thì cũng là lúc Lý Tịnh cùng hai huynh đệ Kim Tra, Mộc Tra đi đến....
Lý Dực mệt mỏi tựa lưng vào vách tường ngủ thiếp đi... trên tay còn ôm theo một chú chó con có bộ lông đen tuyền...
Điều đó vô tình lại khiến trái tim Kim Tra lẫn Mộc Tra vô cùng đau xót, trên gương mặt của y còn lấm lem bùn đất, y phục cũng chẳng còn lành lặn sạch sẽ thì cũng phần nào hiểu được y đã phải chịu bao cực khổ mới có thể về đây...
-"Na Tra..."- Lý Tịnh cũng đau lòng không kém
Nhưng với cương vị một người đàn ông trong gia đình thì cái mà Lý Tịnh cần đó chính là sự nghiêm khắc cũng như thái độ cương quyết của mình...
Nhốt con của mình tại nơi này mục đích là muốn nó nhận ra lỗi sai của mình và chấp nhận hình phạt. Nhưng điều ông không ngờ đó chính là chỉ mới ngần ấy ngày mà trông Na Tra vô cùng tàn tạ...
Kim Tra giờ đây không nhịn được mà chạy đến đỡ lấy cả cơ thể của người thương..
-"Na Tra, tỉnh lại đi... đừng làm ta sợ!"- hắn khẩn trương
Ba ngày qua hắn không lúc nào thôi lo lắng cho y nhưng vì sợ nếu sơ hở thì sẽ bị Lý Tịnh nghi ngờ nên đành giả vờ điềm tĩnh... hắn đâu ngờ vào ngày gặp lại thì Na Tra lại trong hiện trạng như thế này...
Mộc Tra có vẻ hiểu sự việc hơn nên đến bên cạnh Kim Tra thì thầm...
-"Đệ ấy do mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/na-tra-dong-nhan-ky/1331/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.