Dương Tiễn ôm tâm can đau đớn đi sâu vào trong rừng, hắn không thể tin được ban nãy Lý Dực đã đối xử với hắn lạnh lùng và tuyệt tình như thế.
Nhớ lại hình ảnh Lý Dực nằm phía dưới Thân Công Báo quằn quại rên rỉ, đôi mắt của y lúc đó rất si mê...
Hắn bao năm ở lại núi Thiên An để chờ đợi ngày Lý Dực xuất hiện, nhưng ngay vào lúc hắn mang cả tình yêu thương dành cho y thì lại nhận được sự phũ phàng...
-" Na Tra, tại sao lại đối xử với ta như vậy?"
Dương Tiễn đau đến tê tâm liệt phế, hắn chưa bao giờ nếm trãi hương vị tình yêu, cũng chưa bao giờ cảm nhận nỗi đau như thế. Tim hắn như đang vỡ vụn...
Hắn tuyệt vọng ôm một bên ngực trái ngồi phịch xuống đất, tựa mình vào thân cây mà bi thương rơi lệ.
Ngay cả hắn còn không ngờ rằng bản thân là nam nhi đại trượng phu mà lại vì một chữ Tình rơi lệ...
Ngay lúc này từ đâu xuất hiện một nam tử ăn mặc phong phanh, gợi cảm đang tiến đến gần chỗ của Dương Tiễn...
-"Huynh đài đây có thể cho ta hỏi thăm..."
Kẻ đó cố tình lấp lửng, không nói trọn câu... ý muốn nhận được cái nhìn của Dương Tiễn mà thôi
Dương Tiễn vì thế cũng lau vội nước mắt, ngẩn mặt lên nhìn...
Trước mắt hắn là một nam tử dung mạo khả ái, y phục trên người mỏng manh một lớp, da thịt có thể thấy mờ ảo phía dưới lớp vải đó...
-"Huynh muốn hỏi gì?"- Dương Tiễn nhẹ giọng
Nam tử đó phất nhẹ ống tay áo trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/na-tra-dong-nhan-ky/1330/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.