Ông chủ nhiệt tình dẫn Vương Giai Kỳ và Dư Khả vào phòng, trên người mặc một chiếc áo sơ mi, trên đầu đội chiếc mũ "Thổ Mã Khắc", có vẻ là người Duy Ngô Nhĩ. Ông chủ dùng tiếng Trung lưu loát giới thiệu thực đơn cho hai người bọn họ.
"Cho bọn tôi cá nướng Ba Sở, gà Tiêu Ma (*),cừu xào thì là, mì Laghman (**),canh thịt cừu."
Hai người họ chưa từng ăn những món này. Trên thực đơn chỉ có tên chứ không có hình minh họa, Vương Giai Kỳ bảo Dư Khả gọi thử vài món.
Sau khi hai người gọi món, ông chủ liền rời khỏi phòng. Sau một lúc, một cô bé khoảng mười bảy mười tám tuổi đem hai cốc nước ép cà chua vào cho bọn họ.
Quả nhiên Tân Cương là vùng đất sản sinh ra mỹ nhân. Vương Giai Kỳ xúc động nhìn cô gái trước mặt. Cô ấy đang ở độ tuổi đẹp nhất. Khác với nét mặt tròn trịa, hiền hòa của người Hoa, cô có những đường nét đặc trưng của người Duy Ngô Nhĩ, đôi mắt rất sâu và cuốn hút, thân hình lại mảnh mai. Thật đúng là một tiểu mỹ nhân!
"Mọi người là người Ngô Duy Nhĩ nhưng sao nói tiếng Trung lưu loát thế?" Vương Giai Kỳ không nhịn được hỏi một câu.
"Chúng tôi đã ở Diêm Thành gần mười năm, tiếng Trung đương nhiên có thể nói lưu loát."
Vương Giai Kỳ và Dư Khả trong khi chờ đồ ăn thì bắt được một cô gái xinh đẹp. Cô gái kia cũng không có ai buôn chuyện lại gặp được hai người họ. Bọn họ trò chuyện rất vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-giang-ho/2919680/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.