"Đã bảo ta không ăn chực Ma Lạt Thang của mấy người. Ta sẽ dùng món ăn để trao đổi, mấy người còn có thể kiếm thêm tiền!"
Vương Giai Kỳ vừa tới "Hảo Vị Đạo" đã thấy một ông lão đang tranh cãi với Phó Hiểu Mai. Phó Hiểu Mai cũng không biết làm sao với người này, nhìn thấy Vương Giai Kỳ như nhìn thấy cứu tinh, lập tức lao tới chỗ Vương Giai Kỳ.
Nghe ra có vẻ như ông lão này định ăn chùa ở nhà cô. Nếu không có tiền thì coi như miễn phí cho ông lão một bữa cơm, sao Phó Hiểu Mai lại giục cô ấy tới đây làm gì?
"Em đến rồi à? Ông lão này tới quán chúng ta ăn nhưng không thể trả tiền. Chị muốn miễn phí cho ông ấy một bữa nhưng ông ấy lại không đồng ý."
Quả nhiên là như vậy, ông lão này thật sự đến ăn cơm chùa. Nhưng sao miễn phí cho ông ấy một bữa ông ấy lại từ chối?
Phó Hiểu Mai thông báo tình hình quán cho Vương Giai Kỳ.
"Trước đó không lâu luôn có mấy tên lưu manh chuyên đến quán chúng ta ăn chùa. May mà đại ca của bọn chúng là người hâm mộ trung thành của Ma Lạt Thang của chúng ta nên đã bảo đàn em không tới phá nữa. Chị tưởng rằng ông lão này với mấy người kia là một nên mới vội vàng thông báo cho em. Ai ngờ đâu ông ấy sống chết chỉ muốn dùng công thức món ăn để đổi lấy bữa cơm."
Vương Giai Kỳ cau mày. Thật không ngờ cô mới không ở đây vài hôm đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-thuc-giang-ho/2919673/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.