Chương trước
Chương sau
Trong bếp của "Hảo Vị Đạo", một đầu bếp học việc đang chờ Cốc Vũ kiểm nghiệm món Ma Lạt Thang của mình. Cốc Vũ sinh ra đã không thể nói chuyện, người học việc kia cũng không hề khinh thường anh ấy, chăm chú nhìn Cốc Vũ nếm thử nước dùng món ăn của mình.

Cốc Vũ thất vọng lắc đầu. Hiện tại chưa thể trở thành đầu bếp, đầu bếp học việc này chỉ có thể nhận được tiền lương học việc là 2500 tệ.

Sau đó lại có thêm ba người đem thành quả của mình cho Cốc Vũ nếm thử. Nhóm người này được Cốc Vũ nghiêm khắc chỉ dạy từ những thứ cơ bản nhất, hai người làm Ma Lạt Thang, hai người làm đồ nướng.

Người cuối cùng là Hàn Dương. Hàn Dương là người kém nhất trong nhóm người học việc. Những người còn lại trong nhóm cũng vô cùng xem thường anh ấy. Hàn Dương biết mình chậm chạp hơn những người khác nên quyết định chăm chỉ tập làm đồ nướng.

Cốc Vũ nếm thử món mực nướng Teppanyaki của Hàn Dương thì lắc đầu. Mặc dù vậy anh ấy vẫn nhìn Hàn Dương gật đầu mỉm cười, ý chỉ món ăn của Hàn Dương ở một mức độ Cốc Vũ cảm thấy có thể công nhận.

Ba người còn lại làm ra điệu bộ ghét bỏ Hàn Dương. Bốn người họ chỉ có thể giữ lại hai người, Hàn Dương được Cốc Vũ công nhận còn ba người họ chưa chạm tới ranh giới đó.

Tuy nhiên, suy nghĩ của ba người họ không hề ảnh hưởng đến Cốc Vũ. Trước đó Cốc Vũ là một người tàn tật không ai tuyển, chính Vương Giai Kỳ đã dạy anh ấy nấu nướng. Hiện tại Cốc Vũ cũng đang làm công việc của Vương Giai Kỳ lúc đó. Anh ấy không hề nghĩ mình sẽ lười biếng bởi vì Vương Giai Kỳ đối với việc này kỳ vọng rất cao. Vì vậy anh ấy nhất định sẽ dùng tiêu chuẩn cao nhất để dạy dỗ những người học việc này.

- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --​

"Cốc Vũ, nhóm người học viện này thế nào?" Vương Giai Kỳ tranh thủ hôm sau "Hảo Vị Đạo" nghỉ buổi sáng đến hỏi Cốc Vũ.

Cốc Vũ lắc đầu viết lên giấy "Đều không được. Chỉ có Hàn Dương mặc dù vẫn còn hơi kém nhưng có triển vọng."

Vương Giai Kỳ thở dài, không ngờ người có thiên phú như Cốc Vũ không dễ tìm. Nhóm đầu bếp học việc này đã học được ba tuần, ngay cả huấn luyện căn bản cũng không qua được thì làm sao có thể để họ sang chi nhánh khác được.

Từ khi ký hợp đồng với Chu Kiến Quân, Vương Giai Kỳ muốn ưu tiên việc mở thêm chi nhánh. Một cửa hàng Ma Lạt Thang không thể dùng hết số nguyên liệu cô mua được ở chỗ Chu Kiến Quân.

Bây giờ là giữa tháng mười một, Vương Giai Kỳ thử tính lợi nhuận của "Hảo Vị Đạo". Bán thêm đồ nướng thì lãi ròng lên tới 930 nghìn tệ. Đầu năm sau cô có thể mở thêm chi nhánh nhưng nhóm người học việc trong hai tháng nữa không biết có thể làm ra được món ăn đạt chuẩn không.

Thật ra Vương Giai Kỳ cũng muốn tuyển đầu bếp có kinh nghiệm nhưng nghe tới tiệm Ma Lạt Thang nhỏ của Vương Giai Kỳ đều từ chối. Còn những người muốn nâng cao tay nghề cũng không chọn "Hảo Vị Đạo" của Vương Giai Kỳ. Cuối cùng cô phải nhờ Lâm Khải tìm người.

Lần trước Vương Giai Kỳ giúp Lâm Khải giải quyết việc làm cho những người không ai muốn tuyển thì được thăng chức lên làm phó phòng thị trường nhân tài. Nghe Vương Giai Kỳ muốn tuyển người, Lâm Khải đề nghị hay là tuyển người mới, vừa dễ tuyển lại vừa có thể tự mình đào tạo từ đầu, điều này có lợi hơn với Vương Giai Kỳ.

Vương Giai Kỳ thấy Lâm Khải nói đúng bèn nhờ Lâm Khải giúp mình tìm vài người. Lâm Khải đề cử với Vương Giai Kỳ bốn người đều thuộc hộ nghèo. Vương Giai Kỳ cũng không so đo với Lâm Khải việc anh ấy dùng cô để giải quyết vấn đề KPI của mình. Dù sao đôi bên đều có lợi, cô ấy tìm được người, Lâm Khải hoàn thành công việc.

"Đinh đinh đong đong.." Chuông điện thoại của Vương Giai Kỳ vang lên.

Vừa nghĩ tới Lâm Khải thì anh ta liền gọi đến.

"Cô Vương, cửa hàng của cô vừa được chọn là" nhà tuyển dụng kiểu mẫu ". Người của bộ phận nhân lực và an sinh xã hội đang chuẩn bị làm hình mẫu cho đơn vị khó khăn về việc làm. Họ sẽ đến quán của cô kiểm tra, tôi gọi điện thông báo cho cô chuẩn bị trước.



Vương Giai Kỳ kinh ngạc không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Kiểu gì mà quán cô lại trúng cái danh xưng đấy?

" Sao tôi lại được vào danh sách này vậy? "Vương Giai Kỳ lo sợ hỏi.

" Cấp trên yêu cầu danh sách của mấy người thuộc diện khó khăn tìm được việc nên tôi đưa mấy người cô nhận làm vào danh sách. "

" Cái này.. Hình như không ổn. "Vương Giai Kỳ thấy mình không đủ tư cách nhận danh xưng này.

" Thật ra nhờ cô lần trước nhận ba người kia vào làm mà tôi được lên chức. Hơn nữa cô Vương đây không phải đều tuyển những người thuộc diện khó khăn làm nhân viên sao? "

Vương Giai Kỳ ban đầu nhận người vì cần người chứ không nghĩ nhiều. Ai ngờ Lâm Khải giúp cô ấy trở thành" nhà tuyển dụng kiểu mẫu ", Vương Giai Kỳ thật sự không nghĩ tới sẽ có ngày này.

Mà thôi, dù sao đây cũng chỉ mới là đề cử, có được chọn hay không cũng chưa biết. Vương Giai Kỳ không muốn để ý đến nữa," Hảo Vị Đạo "của cô nổi tiếng do hương vị món ăn chứ không phải được chính phủ nâng đỡ.

- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --​

Vương Giai Kỳ cúp điện thoại, việc mà cô đang quan tâm nhất là hương vị món ăn của mình.

" Mọi người qua đây nếm thử đồ ăn tôi mới làm đi. "Vương Giai Kỳ mang món cá hộp cô mới làm ra.

" Lại có món gì ngon vậy Giai Kỳ? "Làm nhân viên của Vương Giai Kỳ rất tốt, thỉnh thoảng cô ấy sẽ mang đồ ăn hoặc thức uống đến cho mọi người ăn thử giống như hôm nay, mấy nhân viên trong cửa hàng đều không ngạc nhiên.

" Đâu có, chỉ là cá hộp làm từ cá đỏ dạ nhỏ thôi. Mọi người đến đây nếm thử đi. "

Phó Hiểu Mai chỉ có thể nhìn thấy cá hộp ở trong siêu thị. Hộp cá trong siêu thị ăn rất ngon nhưng lại quá đắt.

Thịt cá trong hộp rất tươi và mềm, có thể dùng đũa róc thịt ra. Phó Hiểu Mai nếm thử, vị chua cay ập ngay vào trong khoang miệng. Thịt cá ngoài vị chua cay còn nếm được một chút vị ngọt. Hương vị của món cá này rất cân bằng, hợp khẩu vị của mọi người.

Mặc dù bề ngoài của món cá hộp này không được đẹp nhưng thịt cá mềm, hương vị rất tuyệt, bỏ xa những loại cá hộp trong siêu thị.

Vương Giai Kỳ mang đến ba hộp cá, ngoài hộp chua cay Phó Hiểu Mai vừa nếm còn có cá ngũ vị và cá om đậu.

Cốc Vũ và Phương Minh Lượng thích cá ngũ vị còn Lý Hồng Phương lại thích cá om đậu hơn.

Cá ngũ vị có hương vị nồng đậm, cá om đậu lại thơm mùi đậu đen được hầm mềm, vừa mặn vừa tươi, ăn vào rất ngon.

" Món này không hề giống đồ đóng hộp. "Phương Minh Lượng tán dương cá hộp của Vương Giai Kỳ.



" Nếu thích ăn thì mỗi người lấy một phần đi. Món này ăn với cháo hay Paofan đều rất ngon. "Vương Giai Kỳ mang cá đến quán chủ yếu là muốn chia cho nhân viên. Đây chính là quyền lợi của những ai làm việc cho Vương Giai Kỳ, lúc nào cũng sẽ có đồ ăn ngon.

Cốc Vũ nhìn chằm chằm vào hộp cá của Vương Giai Kỳ. Cốc Vũ theo Vương Giai Kỳ lâu như vậy, cô ấy vừa nhìn đã biết tên này muốn gì.

" Cậu muốn học món này à Cốc Vũ? "Vương Giai Kỳ mở miệng hỏi.

Cốc Vũ ngượng ngùng nhìn Vương Giai Kỳ gật đầu.

" Vậy có thể dạy tôi nữa không? Món này ngon như vậy, sợ sau này không thể được ăn lại. "Phương Minh Lượng đối với hộp cá của Vương Giai Kỳ lưu luyến không rời, nghĩ tới sau này không được ăn bèn muốn học.

Vương Giai Kỳ cũng không muốn giấu làm gì. Món này không tốn nhiều điểm tích lũy, bốn hương vị cũng chỉ mất mười điểm.

Dạy một hay hai người cũng không khác mấy, Vương Giai Kỳ dứt khoát nói ra cách mình làm ra món cá hộp này.

" Cách làm khá đơn giản. Nguyên liệu để làm món này có thể là cá diếc biển, cá dạ đỏ hoặc bất cứ loại cá nào thuộc họ cá ngừ. Đem cá đi rán vàng. Sau đó cho thêm các loại gia vị như đại hồi, lá nguyệt quế, tỏi miếng, hành lá đem chiên thơm. Cho chỗ cá đã rán vào nồi áp suất, đổ thêm sốt cà chua, giấm, dầu hào, chao, rượu xái, đường, nước cốt gà, xì dầu, muối và nước vào nấu trong hai tiếng với mức áp suất vừa. Nấu như thế này có thể làm cho xương cá mềm, hương vị của sốt cũng ngấm đẫm vào trong miếng cá. "

Mấy người họ nghe tai này lọt qua tai khác. Phó Hiểu Mai cảm thấy nấu món này rất phức tạp chứ không đơn giản như Vương Giai Kỳ nói. Chỉ có Cốc Vũ là chuyên tâm lắng nghe và ghi nhớ cách làm, không hề quan tâm đến việc nấu món này có phức tạp hay không.

" Bà chủ, món này tôi không thể học được. "Phương Minh Lượng chỉ đành tạm biệt món cá hộp ngon lành.

" Mọi người yên tâm, hôm nào tôi rảnh lại làm món này khao mọi người. "Vương Giai Kỳ trước nay chưa từng keo kiệt phúc lợi ăn uống cho nhân viên.

Phương Minh Lượng nghe thế thì hô to" bà chủ anh minh ", Phó Hiểu Mai thì ở bên cạnh mỉm cười.

" Cá hộp này ăn rất ngon, chỉ là không ngon bằng món cà tím muối Vân Nam quê tôi. "Lý Hồng Phương đáng tiếc nói.

" Cà tím muối là món gì? "Vương Giai Kỳ tò mò món Lý Hồng Phương nói là gì.

" Đồ muối là món ăn đặc trưng của Vân Nam. Đậu que, cây tề thái, củ cải sợi, con tôm nhỏ đều có thể đem đi muối. Cà tím muối cũng là một loại đồ muối Vân Nam. Quả cà tím được phơi khô rồi mang đi muối, hương vị vừa thơm vừa cay, ăn rất ngon. "Lý Hồng Phương rất tự hào về đồ ăn quê hương.

" Vậy có thể hướng dẫn tôi làm món đó không? "Vương Giai Kỳ hiện tại không có công thức để tăng kinh nghiệm, không biết món cà tím này có thể đạt chuẩn không.

" Đương nhiên. Món này rất phổ biến ở chỗ chúng tôi, vừa hay tôi cũng biết làm. "Có vẻ món này rất nổi tiếng ở Vân Nam.

Lý Hồng Phương định đem công thức cho Vương Giai Kỳ thì một vị khách không mời mà tới làm gián đoạn.

Trước cổng" Hạo Vị Đạo"xuất hiện một người đàn ông lạ mặt. Người này từ từ tiến vào, trên tay cầm một chiếc cặp da, mặc bộ âu phục phẳng phiu, đeo một chiếc kính, nhìn vào cũng biết là một người ưu tú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.