Bệnh viện thành phố Vân Hải. Nháy mắt, Triệu Thiên Nam như già đi mười mấy tuổi. Đứa con duy nhất trở thành kẻ tàn phết Có thể hiểu cú sốc này lớn với ông ta biết chừng nào. “A Cẩu!"
“Chủ tịch Triệu!” Một người đàn ông cắt tóc đầu đinh, mặt mày bặm trợn đi vào trong phòng bệnh.
Triệu Thiên Nam trầm giọng hỏi: “Chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
A GCẩu liếc nhìn Triệu Tử Thắng trên giường bệnh, kể lại đầu đuôi sự việc. Ị,
“Rầm!"
Triệu Thiên Nam nện nắm đấm vào tường, giận tím mặt nói: “Lai lịch của kẻ đánh thằng bé bị thương ra sao?”
“Tạm thời vẫn chưa tra ra được!” A Cẩu lúng túng đáp.
Thấy Triệu Thiên Nam tỏ ý không hài lòng, A Cẩu vội vàng bổ sung: “Chắc là vệ sĩ của Lâm Diệu Âm”
“Vệ sĩ? Một người đánh mười mấy người ưt” Triệu Thiên Nam cười gắn. Sau đó, ông ta lập tức lấy điện thoại ra bấm một dãy số.
“Alo.” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng của Lâm Phẩm Hồng.
Triệu Thiên Nam không quanh co lòng vòng, hỏi thẳng: “Người đánh con trai tôi bị thương là ai?”
“Người đánh con trai anh bị thương?”
Lâm Phẩm Hồng sững sờ.
Triệu Thiên Nam mở miệng nhắc nhở: “Chính là người đàn ông đi cùng với con gái ông đó.”
Lần này thì Lâm Phẩm Hồng đã biết Triệu Thiên Nam đang nói tới ai rồi.
Ông ta hờ hững hỏi: “Có chuyện gì vậy?” “Ông còn dám hỏi tôi có chuyện gì à? Con trai tôi bị người †a đánh què
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-bang-gia-phai-long-toi/3401655/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.