Tập đoàn Hoa Thanh.
Lâm Diệu Âm duỗi tay, nằm bò trên bàn, trông có vẻ hơi hoang mang lo sợ.
Năng chiều chiếu vào phòng qua khung cửa sổ sát đất, có thể trông thấy rõ nước da như mỡ dê của cô.
Dù chỉ là một góc nghiêng thôi cũng đủ khiến bất kỳ người đàn ông nào rung động.
“Cốc cốc..." Tiếng gõ cửa bỗng vang lên.
Lâm Diệu Âm thuận miệng đáp: “Vào đi.”
Một cô gái cao dong dỏng, cột tóc đuôi ngựa đi vào phòng: “Cậu vội vàng gọi tớ tới như vậy là vì đã xảy ra chuyện gì à?”
Nếu như Lý Phù Sinh ở đây, chắc chắn anh chỉ cần nhìn một cái là sẽ nhận ra ngay cô gái này không phải ai khác chính là Chu Hân Minh mới được anh khen xinh đẹp cách đây không lâu.
“Hân Minh, lòng tớ rối bời lắm..."
Lâm Diệu Âm vừa trông thấy cô bạn thân lập tức thổ lộ hết mọi tâm sự.
Thời gian dần trôi qua, nụ cười trên khuôn mặt Chu Hân Minh cứng lại, nhìn Lâm Diệu Âm bằng ánh mắt khó tin: “Nói vậy nghĩa là cậu đã tự bán mình rồi à?”
Lâm Diệu Âm thở dài, cười khổ, gật đầu.
“Trời ạ..."
Chu Hân Minh võ trán của mình.
Cô ấy thực sự không dám tin Lâm Diệu Âm lại điên cuồng như thế!
“Người ta có đẹp trai không? Với lại, cậu bán được bao nhiều tiền? Cậu đừng nói với tớ là chỉ được mấy chục ngàn mà cậu đã bán mình rồi nhé!”
Chu Hân Minh lo lăng hỏi.
Lâm Diệu Âm lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-bang-gia-phai-long-toi/3401654/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.