Trong văn phòng tổng giám đốc.
Lý Phù Sinh ngồi trên sô pha, vểnh chân bắt chéo, trông thoải mái như ở nhà mình.
Lâm Diệu Âm ngồi bên cạnh, sắc mặt bối rối.
Tối qua là đêm điên cuồng nhất của cô từ bé tới giờ. Nhưng cô không hối hận!
Bởi vì cô ghét Triệu Tử Thắng.
Dâng cơ thể mình cho một tên khốn nạn như vậy thì chẳng thà cho chó còn hơn!
So với Triệu Tử Thắng, ít nhất người đàn ông trước mắt này còn được cái ưa nhìn, không khiến cô cảm thấy ghê tởm.
Trong lúc cô đang nghĩ ngợi miên man. “Âm” Cửa văn phòng bật mở.
Một người đàn ông trung niên tất tả chạy vào đây, đó chính là chủ tịch tập đoàn Hoa Thanh, Lâm Phẩm Hồng.
“Cha!”
Đôi mắt đẹp của Lâm Diệu Âm nhìn về phía đó, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không yên.
Lâm Phẩm Hồng không trả lời cô mà nhìn thẳng vào Lý Phù Sinh.
“Cậu chính là đồ đệ của Bán Tiên à!” “Đúng vậy.”
Lý Phù Sinh gật đầu.
Lâm Phẩm Hồng nhìn anh từ đầu tới chân: “Hôm nay cậu tới đây là vì chuyện hôn ước với Diệu Âm phải không?”
Thái độ vênh váo hung hăng này lập tức làm Lý Phù Sinh cảm thấy khó chịu.
Nhưng vì lịch sự, anh vẫn thừa nhận: “Đúng vậy, đúng là tôi tới đây vì chuyện đó.”
Lâm Phẩm Hồng trầm ngâm một lát, sau đó chậm rãi nói: “Năm đó nhà họ Lâm chúng tôi gặp khủng hoảng, được sư phụ cậu ra tay cứu giúp, sau đó, để báo đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nu-bang-gia-phai-long-toi/3401651/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.