Lá bí đỏ đầu tường rậm rạp, chỉ cần chạm nhẹ cũng lắc lư rì rào. Mặt mèo con rất buồn cười, lúc nó lùi về sau lại bị dây leo quấn chặt người, nó gấp gáp kêu meo meo.
Trình Chinh không nhịn được bật cười.
Ông nghe thấy giọng nói mềm mại của Trình Dao Dao vang lên: “Mau nhìn kìa, Cường Cường lại mắc kẹt rồi!”
Bà Tạ nói: “Đừng cười nữa, mau ôm nó xuống đi.”
Trình Dao Dao nói: “Chờ một lát, kệ nó khóc một lúc đi ạ.”
Không biết có phải mèo mập nghe hiểu hay không, nó nhắm chặt hai mắt kêu lớn tiếng hơn, móng vuốt nhỏ giãy dụa.
Lúc này Trình Dao Dao mới nói: “Tạ Chiêu, anh ôm nó xuống đi.”
Một cái thang dựa lên tường, Trình Chinh vội vàng trốn sau cây. Ông thấy Tạ Chiêu trèo lên tường cứu mèo mập thoát hỏi dây leo, sau đó ôm nó xuống.
Trong sân vang lên tiếng cười.
Trình Chinh thất thần. Nhà họ Trình chưa bao giờ có không khí gia đình vui vẻ như vậy. Ông cũng chưa từng thấy Trình Dao Dao cười thoải mái như thế, không lo lắng chút nào.
Lông Cường Cường lộn xộn, trêи đầu còn dính lá cây, nó kêu meo meo trong ngực Tạ Chiêu. Tạ Chiêu vuốt đầu nó, hắn đi đến cạnh Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao nhìn Cường Cường tủi thân thì cười nói: “Xem em còn dám trèo lên tường nữa không.”
Cường Cường kêu meo meo với Trình Dao Dao, Tạ Chiêu che miệng nó lại, nó cắn một phát vào tay hắn. Tủng Tủng cũng chạy tới ôm chân Tạ Chiêu kêu ríu rít.
Tạ Chiêu cúi xuống ôm chó mập, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417913/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.