Năm rưỡi chiều, loa lớn trước cổng thôn thông báo giờ tan làm. Thanh niên trí thức và nông dân vác cuốc đi về dưới chiều nắng.
Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong thu dọn nhanh chóng, cô gái đứng bên cạnh vừa hâm mộ vừa đỏ mắt hỏi: “Hai người lại đến nhà thanh niên trí thức Trình ăn cơm à?”
“Cũng không phải.” Hàn Nhân giơ bọc giấy trong tay lên cười nói: “Hôm nay đi ăn sinh nhật.”
Lâm Quế Viên hâm mộ: “Không biết hôm nay làm món gì ngon nữa.”
Trình Dao Dao thường mang bánh ngọt cho mấy cô gái trong nhà kho, tất cả đều là đồ ăn thường thấy trong thôn Điềm Thủy nhưng Trình Dao Dao làm ngon hơn nhiều, các cô nhớ mãi không quên. Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong thường xuyên đến nhà họ Tạ ăn ngon, khỏi phải nói bao nhiêu người hâm mộ.
Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong thu dọn đồ đi ra ngoài đầu tiên. Họ đi không xa thì thấy Lưu Mẫn Hà đi theo sau.
Hàn Nhân thấy cô ta liền phiền, cô kéo tay Trương Hiểu Phong đi nhanh về trước, hai người không để ý tới cô ta. Nhưng Lưu Mẫn Hà vẫn đi theo cả đường, mắt thấy sắp theo tới nhà họ Tạ, Hàn Nhân đứng lại nói: “Lưu Mẫn Hà, cô đi theo chúng tôi làm gì?”
Lưu Mẫn Hà nhìn chằm chằm lỗ thủng trêи đôi giày của mình, cô ấp úng nói: “Nghe nói hôm nay là sinh nhật Dao Dao, tôi… tôi muốn đến chúc mừng cô ấy.”
Trương Hiểu Phong đỡ trán, Hàn Nhân bật cười: “Ai nói với cô hôm nay là sinh nhật Dao Dao! Lại nói, coi như sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417909/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.