1.
Bùi Khải từ lúc sinh ra đã được phụ hoàng dạy dỗ, hắn là quân chủ tương lai, muốn làm gì cũng được, có sai cũng là đúng.
Niên hoa đắc ý, muốn gì được nấy.
Giống như mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành của Thiên Nguyệt quốc kia. Một tòa thành mà thôi, hắn sớm khuya vất vả ở ngự thư phòng, một tòa thành đổi chút vui thú đã làm sao.
Huống chi Đại Thịnh binh hùng mã tráng, mất một thành chưa chắc có tổn thất gì.
Thôi Phục Linh là một bất ngờ.
Hắn chú ý đến cung nữ đó bên người mỹ nhân từ bao giờ?
Có thể là hôm ấy hắn sang cung hoàng hậu ngồi một lát làm mỹ nhân giận lẫy. Hắn vì lấy lòng mỹ nhân mà tìm bừa một lý do, khiến cung nữ rửa chân phải quỳ bên ngoài một canh giờ.
Hắn ngồi một canh giờ, cung nữ kia quỳ một canh giờ, đủ khiến mỹ nhân nguôi giận chứ?
Cá nước vui vầy xong hắn vội vàng ra về. Lúc đi ngang bóng người quỳ trên tuyết, hắn chẳng quan tâm, cứ lướt thẳng qua nàng.
Hình như hắn ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt lẫn trong tuyết.
Gió tuyết quá lớn, át mất rồi.
2.
Lần thứ hai gặp Thôi Phục Linh là ngày mỹ nhân rơi xuống nước, hắn nổi trận lôi đình trừng phạt nặng các cung nhân và Du tần.
Thôi Phục Linh vừa cứu người đang im lặng quỳ trước mặt hắn, đến khi hắn nhớ ra mới hỏi một câu:
- Ngươi tên là gì?
- Phục Linh.
- Tên nô tỳ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-trung/3322919/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.