- Nơi đây sẽ sớm xảy ra giao tranh, các ngươi đi mau!
Thuyết Hoan quát lớn, lập tức không chần chừ thêm vị tướng quân Trung Nguyên liền lôi kéo An Tư và Tiểu Thi chạy đi.
Mắt thấy nàng ấy dần dần lẩn khuất vào sương khuya u ám, dung mạo ngàn năm băng thanh ngọc khiết phiêu dật giữa bể dâu, vẻ đẹp này, nữ nhân này, Thuyết Hoan nguyện khắc ghi tận lúc bước sang phía bên kia Nại Hà.
Nguyện vì nàng mà khuynh tẫn.
Trước lúc khuất dạng biệt ly, Thuyết Hoan mơ hồ trông thấy ánh nhìn sau cùng người ấy gửi lại mang theo một giọt lệ lấp lánh tựa sao sa, giọt lệ này đêm nay sẽ liệm chôn hồn nàng vào huyệt lãnh.
Gắng gượng đến cùng cực rốt cuộc cũng có thể xuôi tay rồi, chất độc này làm thân thể Thuyết Hoan lạnh quá, nàng không còn chống đỡ nổi nữa mà khụy chân ngã gục trên mặt đất trước sự hãi kinh của những binh tướng có mặt, đại vương của họ sắp không xong rồi, họ biết phải làm sao đây?
Thuyết Hoan được Hạnh cô cô ôm vào lòng lần nữa, như thuở ấu thơ nơi thảo nguyên ngút ngàn, những đêm gió bấc thổi từng cơn buốt giá, bên bếp lửa đỏ hồng có nàng...có hoàng huynh...có Hạnh cô cô. Người đã thương nàng bằng tình thương mẫu tử, không ruột thịt chi hết nhưng đã hiến cả tuổi xuân để nuôi dưỡng bảo hộ nàng lớn khôn, nay nếu được chết trong vòng tay người thì cũng giống như ngủ một giấc đầu nôi mà thôi.
Không cần phải sợ hãi trước tử thần.
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-tam-ke/2817541/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.