Bầu khôngkhí xung quanh tràn ngập sắc thắm của hoa lá, ngàn dặm không mây, mấycon Phi Điễu ngẫu nhiên bay qua làm nhiễu loạn sự yên tĩnh, khiến khôngkhí xung quanh như vui vẻ hơn, ánh nắng nhàn nhạt chiếu xuống cây cỏ hoa lá trong Cúc Viên như tô sắc hoa càng thêm thắm, sắc lá càng thêm xanh, hương hoa Cúc cũng tràn ngập trong Cúc Viên nho nhỏ này.
Ngọc Phi Yên ngồi bên cạnh chiếc bàn đá trong hoa viên, ánh mắt rạng rỡ nhìn nhữngmón điểm tâm trên bàn, những món này đều do Huyền U làm cho nàng, nếu có thêm một ly nước chè xanh để uống thì đúng là hưởng thụ tuyệt vời nhất.
Đáng tiếc,bây giờ nàng chỉ có thể uống dược trà mà thôi, nàng vừa híp mắt chuyêntâm thưởng thức điểm tâm ngon này, vừa nhìn sắc mặt tức giận đến đỏ bừng của lão giả trung niên trước mặt mình.
“Ngươi nói, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?”
Lão giả trung niên cũng chính là cha của Phi Yên nữ thần y – Khúc Hàn Lâm, vô cùng kích động, đập bàn một cái thật mạnh.
“Cha à, không có gì, con đang mang thai, mấy tháng sau cha có thể làm ông ngoại rồi”
Đôi mắt Ngọc Phi Yên tròn vo, sau khi nói xong thì cười hì hì, lỗ tai cha nàng thậtkhông được tốt, nàng đã phải lặp đi lặp lại chuyện này nhiều lần.
“Ngươi, ngươi thật sự mang thai cốt nhục của xú tiểu tử kia?”
Sắc mặt Khúc Hàn Lâm tức đến xanh mét, rồi lại giận đến trắng bệch, nhưng vẫn khônggiấu được sự vui mừng, trong lòng ông lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384526/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.