“Tiểu Thiên, ngươi đang làm gì?”
Thanh âmthanh thúy như tiếng ngọc va chạm lại nặng như bóng đè vang lên bên taiMục Cảnh Thiên, Mục Cảnh Thiên đau đầu, tên Vũ đáng ghét này như thế nào lại xuất hiện ở đây?
Tiểu mỹ nhân Hồng Ngọc đang ở trong lòng ngực của hắn chưa kịp phản ứng gì, đã bị Vũ xông tới mạnh mẽ đẩy ra một bên, nàng thậm chí còn chưa kịp thấy rõ bộdạng của hắn ta như thế nào đã ngã nhoài trên mặt đất. Sau đó nàng xemđược một chuyện mà cả đời này nàng chưa bao giờ thấy được —–
Mục CảnhThiên cảm thấy trong lòng ngực mình trống rỗng, tiếp theo thì một ngườikhác đã ngồi trên đùi hắn, nhưng mà không giống như thân hình nữ tử nhẹnhàng, mà thiếu chút nữa làm cho chân hắn không động đậy được.
Đang muốnđứng lên đẩy tên này ra một bên, lại cảm giác được tay của Vũ đặt trênvai hắn, tay khác thì nắm tay phải hắn, đôi ngươi hai màu kia nhìn hắnmỉm cười, khuôn mặt tinh xảo kia đè ép khuôn mặt hắn xuống, trong đầuMục Cảnh Thiên chợt dâng lên cảm giác không ổn, hắn sử dụng nội lực đềhất cánh tay Vũ ra, vốn tưởng rằng rất dễ dàng làm được việc này, hắnchưa từng nghĩ qua, cánh tay Vũ vẫn vững vàng chế trụ trên vai hắn.
Không khỏicảm thấy kinh hãi, vì thế hắn sử dụng toàn bộ sức lực để đẩy Vũ ra,nhưng vẫn không làm được. Bàn tay của Vũ nhìn như yếu đuối, mềm mạikhông xương thế mà lại vô cùng mạnh mẽ và dẻo dai, kiềm chế cánh tay của Mục Cảnh Thiên. Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-phu-quan/2384453/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.