Gió hè sảng khoái nhẹ lướt, dưới đại thụtrước viện, cô gái cuộn lại ngủ say, trên má phấn trắng nõn hơi ửng đỏ,cánh môi khẽ cong lên, tựa hồ đang mơ một giấc mộng ngọt ngào.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cành lá dày đặc rơi xuống vô số giọt vàng, ở trên người cô gái hình thành một bức tranh xinh đẹp.
Bỗng dưng, một bóng dáng cao lớn kíchđộng tiến vào viện, sau khi nhìn thấy phong cảnh yên ả như vẽ dưới tàngcây, đôi mắt lạnh lùng dần mềm ra, nhẹ nhàng im ắng đi đến ngồi xuốngdưới đại thụ, dùng động tác mềm nhẹ sợ cô gái tỉnh giấc ôm thiên hạ đang ngủ say vào lòng, bản thân cũng tựa lưng vào thân cây nhắm mắt nghỉngơi, môi mỏng nổi lên thoáng hiện một chút cười nhạt……
Không biết qua bao lâu, cô gái ngủ đủtỉnh lại, trong lúc ý thức còn đang mờ mịt, mùi máu tươi nhàn nhạt cùnghơi thở nam tính quen thuộc đã thấm vào mũi, làm cho nàng nhịn khôngđược nở nụ cười vui sướng yếu ớt.
“Thương, đến khi nào? Sao không gọi muộidậy?” Mơ màng cười hỏi, thân thể mảnh mai mềm mại càng dựa vào ngườihắn, luyến tiếc đứng dậy.
“Vừa tới. Nàng ngủ say, không muốn đánhthức nàng.” Vẻ mặt xinh đẹp mới tỉnh lại làm nam tử lạnh lùng ngẩn ra,chậm chạp không thể dời mắt, tâm trí bay bổng khó có thể giữ nổi, cuốicùng tình cảm nhịn không được cúi đầu hôn nhẹ cánh môi non mềm.
Hồi lâu, cô gái má phấn đỏ lên, thở hổnhển tựa vào trong ngực dày rộng của nam tử, nghe tiếng tim đập dồn dậpcủa hắn, không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-om-yeu/2389322/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.