“Tiết gia gia thân thể càng lúc càng không tốt!” Cô gái lo âu, khuôn mặt u sầu.
“Đừng nghĩ nhiều! Tiết gia gia không cóviệc gì.” Nam tử lạnh lùng nhẹ giọng an ủi, không dám nói rõ lão nhângia tuổi tác đã cao, sinh lão bệnh tử là chuyện phải trải qua.
“Muội vẫn lo lắng.” Lắc đầu, cô gái biếtrõ lão nhân gia một hai năm nay bệnh đau dồn dập, ăn uống ít dần, tinhthần đã không còn như trước.
“Không bằng ta đi mời đại phu đến, xem tình hình cơ thể của Tiết gia gia, cũng xem thử mắt nàng……”
Lúc nam tử nghĩ biện pháp an ủi, một bêncửa phòng đột nhiên hé mở vang lên một trận ho khan, như là nghe đượcbên ngoài hai người nói chuyện với nhau, tiếng nói già cả hư nhược nhưng vẫn tràn đầy ý đùa truyền ra –
“Mời đại phu gì chứ? Hai đứa các ngươimau chóng thành thân; Mời lão già ta uống chén rượu mừng, lão già ta vui vẻ, khẳng định cơ thể khỏe mạnh, làm lão yêu trăm năm cũng không có vấn đề gì……”
Tiếng trêu đùa bức hôn của ông lão cònvang lên liên tục không ngừng, thiếu nữ cùng nam tử đã song song thoánghồng, dần dần lan rộng ra……
****************************
Mấy ngày sau, hai con tuấn mã đi tớitrước nhà trúc ẩn trong rừng núi. Nhà trúc kia mặc dù thanh u lịch sựtao nhã, nhưng bên cạnh lại có một căn y đường đắp bằng cỏ tranh, trong y đường người bị bệnh ồn ào huyên náo, hai căn nhà đứng kề bên nhau, cócảm giác vô cùng thú vị khác lạ.
Xoay người xuống ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-om-yeu/2389320/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.