Nhìn gương mặt của Đào Như hiện rõ sự mệt mỏi, ba người về ký túc xá trước.
Khi Tôn Nhụy chuẩn bị về phòng, đột nhiên hỏi một câu: "Cái ông tồi tệ đó tên gì thế? Học khoa nào vậy?"
"Đào Như chưa nói." - Ngô Niệm Hi nói.
Trang Lộ đang lấy chìa khóa mở cửa: "Mình biết, lớn hơn chúng ta một tuổi, chuyên ngành gì thì mình không rõ, chỉ biết anh ta họ Quan, hình như tên là Vĩ Ưng gì đó."
Lúc trước nàng để rửa sạch oan tình cho mình nên tìm rất nhiều tư liệu, trong đó có cả thông tin của gã tồi đó.
Tôn Nhụy khinh bỉ hừ một tiếng: "Quan cặn bã, đừng để tôi gặp anh ta!"
Ngô Niệm Hi trầm tư, vẫn là có hơi lo lắng: "Mình cứ cảm thấy anh ta với mẹ anh ta sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, mình cứ cảm thấy có hơi không an tâm, ngày mai mình đi chung với cậu."
"Không phải cậu còn cuộc thi hùng biện của khoa Tiếng Anh sao?" - Trang Lộ không tán đồng: "Cuộc thi quan trọng lắm nha, nếu qua còn có thể đi thi tỉnh. Cậu cứ an tâm đi, ban ngày ban mặt bọn họ có thể làm gì! Hơn nữa cho dù bọn họ thật sự muốn làm gì đó, không phải còn có mình sao, nắm tay của mình chắc lắm."
Ngô Niệm Hi thở dài không nói gì, cô nhìn Trang Lộ ốm dần, khuôn mặt nhỏ có cho thêm đồ ăn cũng không béo lên được. Chỉ hy vọng là cô lo lắng quá nhiều mà thôi, trải nghiệm từ nhỏ khiến cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-noi-co-ay-yeu-tham-toi/3722541/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.