🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bàn tay người cá không vì quanh năm ngâm nước trở nên nhăn nheo, ngược lại còn mang theo cảm giác vừa mềm mại vừa trong suốt. Ngu Tố dùng khuỷu tay chống người dậy, nhìn bọt sóng cách mình vài mét.

Tốt xấu cũng là người cá thành niên, tuy bị sóng đánh dạt vào bờ nhưng chưa đi quá xa, nỗ lực lết lết vài cái là về biển thôi.

Chờ tới khi về rặng san hô trắng, giấu A Ninh là chẳng ai biết việc ngu ngốc lên bờ…

Ngu Tố xốc lại tinh thần, vẻ mặt không tránh khỏi uể oải.

“Sáng nay vừa dùng bùn rong biển đắp cho đuôi…”

Kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

Rong biển không có công dụng chống nắng.

Ngu Tố sắp bị phơi thành cá khô ủ rũ.

Xui xẻo chung quy vẫn là xui xẻo, Ngu Tố vuốt vuốt mái tóc ướt, cảm giác cát vàng dính dính trên mũi.

Ngu Tố: “….”

Năm nay xúi quẩy vờ lờ!

Cậu không giống mấy cô người cá mảnh mai nhưng vẫn chịu ảnh hưởng của gen di truyền. Từ trong ra ngoài là một người cá yêu cái đẹp, ai mà tiếp thu được cái bộ dạng bẩn thỉu xấu xí này cơ chứ.

Ngu Tố khó khăn lê lết, sau đó lăn phịch một cái về hướng biển.

Đám mòng biển xem ra chưa từng được nhìn cảnh tượng này, một đám nhìn chòng chọc vào Ngu Tố, cánh phần phật quạt gió nóng.

Lông mi yêu kiều của Ngu Tố nhướn lên: “Này! Bị mặt trời sấy khô đã đành, chúng mày còn muốn tới hong gió? Vừa phải thôi!”

Mòng biển hiểu làm sao được, nhận thấy Ngu Tố đang xua đuổi mình thì bay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-ngu-hoa-omega-tan-tat/1656638/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.