Thiệu Túy bóp bóp cần cổ đau nhức rồi ngồi xuống, cánh tay bị gối mỏi nhừ không nhấc nổi, nửa người trên cứng ngắc. Hắn điều khiển chuột rề rà bằng cánh tay trái, lưu văn bản tài liệu làm cả đêm. Kỷ Ngôn Tín vừa uống cà phê vừa đi vào thư phòng, híp mắt mệt mỏi, thờ ơ liếc nhìn Thiệu Túy còn đang mơ màng: "Nghỉ ngơi đủ chưa?"
Nhờ hội thảo nghiên cứu ban tặng, họ phải chỉnh sửa văn kiện, soạn tài liệu, bận rộn đến hai ngày.
Hôm qua Thiệu Túy đã chuyển văn kiện tài liệu sang cắm cọc cả ngày trong thư phòng của Kỷ Ngôn Tín. Kết quả, tối qua ngủ lúc nào không hay. Thiệu Túy đuối lý gãi gãi đầu: "Cả đêm cậu không ngủ hả?"
Kỷ Ngôn Tín khép hờ mắt, nhéo nhéo mi tâm với vẻ mệt mỏi: "Chỉnh sửa tư liệu xong thì lưu trong ổ HDD đấy, mình đi ngủ bù..." Anh mở mắt rồi giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, hơi do dự: "Còn ba tiếng, vậy lát nữa việc đi đón người giao cho cậu."
Thiệu Túy mới tỉnh, ý thức còn chưa rõ ràng, mãi một lúc mới nhớ đến chuyện hôm nay phải đi thành cổ ngõ bắc: "Kỷ Thu và Thích Niên hả?" Kỷ Ngôn Tín nhìn Thiệu Túy một cái, lấy chìa khóa xe từ trong túi ra ném cho hắn, không nói gì nữa.
Tấm rèm màu xanh như che đi rạng đông ngoài cửa sổ, lộ ra vài tia sáng mờ mờ cho thấy trời đã sáng rồi. Hương cà phê thơm nồng bay khắp thư phòng, Kỷ Ngôn Tín nhấp một ngụm, nhìn sắc trời mờ tờ sáng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505072/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.