Nếu như trước đó không uống ly trà sữa kia thì...tất cả mọi chuyện đều tốt đẹp rồi. Nhưng Thích Niên uống không dứt, uống xong còn ăn hết trân châu không chừa một viên. Vì vậy, sau khi phim điện ảnh chiếu được một tiếng thì Thích Niên ôm bụng khó chịu.
Không có tâm trạng ăn hết bắp rang, lúc đến đoạn hài hước trong phim cũng không cười nổi, ngay cả khi Kỷ Ngôn Tín đụng vào tay cô, Thích Niên cũng chẳng quan tâm hay thẹn thùng bối rối gì.
Cô, cô chỉ muốn đi vệ sinh...
Tuy nhiên, cả rạp phim tối thui, chỉ có ánh sáng phát ra từ màn hình lớn, cho nên cô không nhìn thấy đường đi. Có lẽ do thường xuyên thức đêm ôm máy tính nên thị lực của cô vô cùng kém, đến chỗ có ánh sáng yếu một chút là giống như bị quáng gà, chỉ có thể mò mẫm mà đi. Nhưng ở rạp chiếu phim, lại còn là khu vực ghế đôi tình nhân... Nếu mò mẫm để đi, lỡ đụng trúng cái gì không thể đụng thì sao...
Thích Niên kêu gào trong lòng, vẻ mặt cũng dần dần cứng ngắc.
Một phút đồng hồ sau, Thích Niên giữ chặt ống tay áo của Kỷ Ngôn Tín rồi kéo nhẹ. Kỷ Ngôn Tín nhận ra thì cúi đầu nghiêng mặt sang như đang lắng nghe, sườn mặt bị màn hình ánh lên vầng sáng đủ màu, sắc sảo nam tính.
Thích Niên ngại ngùng nói nhỏ: "Em muốn đi WC."
Giọng nói nhỏ như muỗi kêu bỗng nhiên bị khúc nhạc hào hùng át đi, Kỷ Ngôn Tín không nghe rõ cho nên nhích gần cô hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-nghi-tu/2505068/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.