Quán trà sữa.
Ngày mưa nên không cần xếp hàng, Hướng Tần nhanh chóng lấy được ba ly trà sữa.
Phương Nan Thủy bực bội lẩm bẩm: " Sao lại anh nghe lời anh ấy thế?"
Hướng Tần ngẩn ra: "Gì cơ?"
Phương Nan Thủy: "Hai người có phải người yêu đâu, anh ấy bảo hai người uống chung một ly là anh thực sự chỉ mua một ly? Lát nữa hai người dùng chung một ống hút luôn à?"
Hướng Tần không nghĩ nhiều, "Có thể đổ ra ly khác mà uống."
Phương Nan Thủy: "Như vậy thì mất cái chất của việc uống trà sữa rồi."
Hướng Tần thấy cũng hợp lý: "Vậy đợi Căng Căng uống xong, tôi uống phần còn lại."
"..." Phương Nan Thủy nổi da gà, im lặng giương ô bước vào mưa.
Dù có hơi sến súa, nhưng cậu cũng muốn được gọi bằng tên thân mật.
Thủy Thủy? Phương Phương?
Phương Nan Thủy lơ đãng chạy về phía trước, đến cả đèn đỏ cũng không để ý.
Hướng Tần kéo cậu lại ngay lập tức: "Nhìn đường."
Khi họ quay lại quán nướng, Diệp Căng và Chung Bất Vân đã bắt đầu một chủ đề khác.
Trên vỉ nướng không còn món gì, chắc là chờ họ về để nướng chung.
Nhưng Hướng Tần cứ có cảm giác bầu không khí hơi kỳ lạ.
Phương Nan Thủy thẳng thắn hỏi: "Hai người nói chuyện gì đấy?"
Hướng Tần cũng muốn biết, lặng lẽ nghiêng tai nghe.
"Ồ." Chung Bất Vân nhìn về phía Diệp Căng, hỏi đầy ẩn ý: "Có thể nói không?"
Diệp Căng điềm nhiên: "Anh nói đi."
Lời ra đến miệng Chung Bất Vân vòng hai vòng: "Nói về chuyện cậu học dở thế nào, môn nào cần học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-muu-mo-van-luon-quyen-ru-toi/5037948/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.