"Ly này cũng được..."
Hướng Tần nóng đến mức muốn bùng nổ, lần đầu tiên cảm thấy máy điều hòa thật thừa thãi.
Tất cả những gì hắn nghĩ đều là... Bản thân dùng ống hút Diệp Căng đã chạm môi qua, có phải cũng xem như hôn gián tiếp hay không?
Nếu tính nụ hôn trên đầu ngón tay đêm hôn giao thừa đó, thì đây là lần thứ hai.
. . .
Tâm trạng của Diệp Căng tốt lên không ngừng.
Quả nhiên, thay vì dạy tên nhóc nổi loạn đó, còn không bằng chọc ghẹo Hướng Tần.
Nếu là Hướng Tần, chắc chắn sẽ có thành tích xuất sắc, còn là học sinh ba tốt*.
(*三好学生: Học sinh ba tốt: Đạo đức tốt, học tốt, sức khỏe tốt)
Dạy cái gì, giáo viên nói cái gì đều sẽ ngoan ngoãn gật đầu, có lẽ sẽ làm một bé lớp trưởng, ai cũng sẽ thích.
'Bé lớp trưởng' đang bận rộn trong phòng bếp.
Thật ra không cần nấu quá nhiều món, chỉ có hai người họ, bữa trưa còn chưa ăn hết, nhưng Hướng Tần sợ Diệp Căng thiệt thòi nên nhất định phải làm thêm hai món nữa.
Cũng may là có sẵn canh, từ nhỏ đến lớn Diệp Căng chưa từng dính khói bếp, anh nhìn mấy cái nút trên nồi hầm, "Hâm nóng thế nào vậy?"
Hướng Tần quay đầu, đáp: "Nhấn nút hẹn giờ này, rồi nhấn nút khởi động."
Diệp Căng làm theo, đảm bảo món canh bắt đầu nóng lên mới xoay người.
Anh lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra, "Tôi hâm nóng bằng lò vi sóng được không?"
Hướng Tần: "Không đủ nóng, đợi lát nữa tôi xào lại là được."
Diệp Căng đáp lại.
Nếu không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-muu-mo-van-luon-quyen-ru-toi/5037938/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.