"Cô nương, bên kia mời người sang đó một chuyến". Nha hoàn Ngô Đồng láu lỉnh nói với chủ tử đang tựa mình nghỉ ngơi trên giường.
Đỗ Oanh Nhi đang sờ tới sờ lui chiếc trâm ngọc bích mà Phương Trạch đưacho nàng ta, nghe nha hoàn của mình nói vậy thì kinh ngạc ngước mắt lên, "Mời ta sao, có nói là có chuyện gì không?"
Khóe miệng Ngô Đồngkhẽ vểnh lên, châm chọc nói: "Nói là muốn ân đoạn nghĩa tuyệt với cônương, mời cô nương qua đó lấy lại mấy đồ thêu mà người đã tặng nàng ta. Cô nương, ta nghĩ lấy đồ chỉ là kiếm cớ, kỳ thật là muốn chính mắt tìmhiểu hư thực, nếu không sao không phái người đưa qua đây còn muốn cônương tự mình qua đó? Cô nương không cần quan tâm đến nàng ta, đỡ phảinghe mấy lời chướng tai của nàng ta, để nô tỳ qua đó lấy đi?"
Mặc dù là đang châm chọc Tạ Dao, nhưng một câu tìm hiểu thực hư cũng lộ rachút đắc ý vì cô nương nhà mình đã được lão gia sủng ái.
Trên mặt Đỗ Oanh Nhi lộ chút không vui.
Cô nương gia trước khi thành thân không còn trong sạch, cho dù là cùngtrượng phu của mình thì cũng không phải chuyện hay ho gì, nàng còn là bị biểu ca ép buộc, trong lòng cũng không muốn lộ ra ngoài, chẳng qua dođộng tĩnh quá lớn, bị bọn nha hoàn thân cận bên người nghe được, đã dặncác nàng nhớ giữ kín vậy mà vẫn sang bên Tạ Dao khoe khoang.
Loại nha hoàn ngu xuẩn như vậy, Đỗ Oanh Nhi quyết định, chờ nàng chính thức gả cho biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kieu/3063032/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.