Đồng Châu không xa kinh thành, ngày hôm sau liền đến địa giới Đồng Châu.
Cung Khanh viết phong thư để Y Bằng Cử đưa đến huyện nha.
Khi Y Bằng Cử nhận thư, Cung Khanh kinh ngạc phát hiện, tay phải của hắn quấn vải dầy, còn sưng như bánh chưng.
“Y đại nhân, tay khanh làm sao vậy?”
“Đêm qua bị một trúng tên lạc, lúc đấy thần vội vã đi, không ngờ mũi tên cóđộc, nương nương yên tâm, thần đã xử lý qua, không có việc gì.”
“Chờ Thẩm đại nhân đến, nhờ hắn bốc hộ mấy thang thuốc.”
Y Bằng Cử cười cười: “Không cần, người của Bí Tư Doanh không yếu ớt như thế, có ai không có vết thương trên người.”
Thẩm Túy Thạch nhận được thư, cơ hồ khó có thể tin Cung Khanh sẽ đến ĐồngChâu. Nhưng chữ của Cung Khanh hắn vô cùng quen thuộc, ngày đó nàng viết “Xuân miên bất giác hiểu” hắn xem đi xem lại vô số lần, nét chữ nàngthế nào hắn không thể nhận lầm.
Hắn lập tức theo Y Bằng Cử đến xe ngựa Cung Khanh.
Cung Khanh ngồi trên xe ngựa, tháo mặt nạ, nói nhỏ: “Thẩm đại nhân.”
Thẩm Túy Thạch vừa mừng vừa sợ, đang muốn thi lễ, Cung Khanh ngăn cản hắn,trầm giọng nói: “Thỉnh Thẩm đại nhân an bài hộ một chỗ tá túc trước, lát nữa ta sẽ nói tỉ mỉ hơn.”
Thẩm Túy Thạch đáp: “Nương nương chờ một chút, ta đi an bài.”
Nửa ngày sau, Cung Khanh dàn xếp cho nhóm Y Bằng Cử ở Đồng Châu. Thẩm TúyThạch an bài cho nàng ở ngay sau huyện nha, là ngoại trạch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kho-ga/1905571/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.