Cung phu nhân đứng dưới tàng cây, cài đầu bằng trâm với những sợi tơ vàngquấn thành hình mẫu đơn. Váy màu lục đậm, áo khoác lục nhạt, hai sắcxanh lục đậm nhạt nổi bật giữa mùa đông buốt giá.
Tuyên Văn Đế thấy lòng chấn động, cảnh đấy người xưa, nàng cũng đứng dướitàng hoa mai, ngẩng đầu nhìn cành cây, như muốn nhìn xem đến lúc nào hoa kia mới nở. Thấm thoắt đã hai mươi năm.
Cung nữ đứng sau Cung phu nhân phát hiện ra Tuyên Văn Đế, vội thấp giọng nói: “Phu nhân, hoàng thượng tới.”
Cung phu nhân ngẩn ra, hoàn toàn không ngờ bản thân may mắn thế, vô tình vào ngự hoa viên lại gặp được đương kim Thánh thượng. Trong lúc nhất thờicó chút căng thẳng, chẳng nhớ nổi lần cuối cùng gặp riêng của hai ngườilà từ năm nào, hình như từ khi lấy chồng chưa từng gặp riêng ông ấy.
Cung phu nhân vội vàng nhún người thi lễ: “Hoàng thượng vạn phúc kim an.”
Hai cung nữ khấu kiến Tuyên Văn Đế xong lùi lại mấy bước.
Tuyên Văn Đế không kìm lòng được tiến tới, sắc mặt như thường, nhưng lòng rất kích động. Đã rất nhiều năm chưa từng nhìn nàng gần đến thế, nàng không hề thay đổi, chỉ là càng thêm chín chắn thận trọng, đôi mắt long lanhvừa có sự linh động của thiếu nữ vừa có sự trưởng thành quyến rũ của phụ nữ.
“Phu nhân miễn lễ.”
“Tạ Hoàng thượng.”
Đột nhiên gặp lại, hai người đều cảm giác thời gian như thoi đưa, chớp mắt không ngờ đã hai mươi năm, giờ lại thành thông gia.
“Phu nhân đến ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kho-ga/1905555/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.