“Đừng.” Nàng vội vàng đứng dậy chạy trốn, nhưng hắn đã nhanh tay giữ váy.
Sau khi hồi cung nàng lại thay bộ váy mười hai nếp gấp. Tà váy phối hồngnhạt xanh ngọc lục bảo như một đóa hoa nở rộ, toát lên sự kiều diễm,càng tôn lên dung nhan mỹ lệ đang xấu hổ thẹn thùng.
Tà váy mỏng nhẹ thướt tha, khiến hắn nhớ đến Quỳnh lâm yến, nàng đã mặcmột chiếc váy màu lục nhạt, như hoa mai bay trên thảm cỏ.
Lúc đấy hắn nhìn mà chỉ muốn xé tà váy kia, trời cao như hiểu ý, để gióđông giúp hắn hoàn thành tâm nguyện, tơ vàng trên nhẫn ngọc làm ráchváy, lần này hắn càng muốn tự tay động thủ.
Hắn ngồi dậy, ánh mắt sâu kín, cười như có như không vén tà váy nàng, hơidùng sức một chút liền nghe tiếng roẹt, hắn lại tìm kiếm, xé tiếp nếpgấp thứ hai. Cung Khanh còn tưởng hắn đã buông tha, thấy hắn xé thànhtừng mảnh một, vừa vội vừa thẹn, vội đẩy hắn ra đứng lên.
Nàng sao có thể đọ sức với hắn, giằng co đối với hắn chỉ là thêm phần tình thú.
Hắn cười hì hì xé váy thành mười hai mảnh phất phơ, trong nháy mắt, cảnhxuân hiện ra. Cặp chân trắng mịn ngọc ngà ẩn hiện dưới những lớp váy, cố che chắn thế nào cũng thất bại.
Cung Khanh xấu hổ bất đắc dĩ, tầm mắt Mộ Thẩm Hoằng ngập tràn xuân sắc, làmnụ cười của hắn dần trở nên nham nhở bỉ ổi, Cung Khanh giận, đưa tay xé y phục của hắn, đáng tiếc người ta mặc vải gấm, nàng làm thế chỉ khiếnhắn cười vui vẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kho-ga/1905529/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.