A Cửu khổ sở dày vò một đêm, sáng sớm hôm sau thừa dịp thỉnh an Tuyên Văn Đế và Độc Cô Hoàng hậu hỏi: “Mẫu hậu thật sự muốn để Cung Khanh gả chohoàng huynh sao?”
Tuyên Văn Đế sắc mặt bình tĩnh, nhưng lòng vô cùng căng thẳng. Lòng thầm nghĩ nếu Hoàng hậu không đồng ý thì phải thuyết phục thế nào?
Mộ Thẩm Hoằng càng căng thẳng hơn Tuyên Văn Đế, nhưng vẻ mặt vô cùng bìnhtĩnh, hắn nhấp một ngụm trà, hàng mi che bớt đôi mắt sâu thẳm, như mộthồ nước phẳng lặng không gợn sóng.
Nhìn hai người đàn ông im lìm như tượng đá một lượt, Độc Cô Hoàng hậu trầmgiọng nói: “Chúng ta tuy là thiên gia, nhưng cũng phải thuận theo thiêný.”
Tuyên Văn Đế thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thái tử điện hạ lòng thì mừng như điên mà mặt vẫn phải duy trì vẻ bình tĩnh, ngụm nước chè ứ ở họng cuối cùng cũng trôi xuống. Tốt rồi, trù tính bao lâu, qua mấy phen ghập ghềnh, cuối cùng cũng đã được như ý. Lòng vuisướng không nói nên lời, đè nén để không cười đến chuột rút cơ mồm.
Tuyên Văn Đế hoan hỉ trong lòng, nhưng không tiện biểu lộ, nghiêm mặt nói:“Trẫm đánh giá cao sự thấu hiểu đạo nghĩa của Tử Đồng.”
Độc Cô Hoàng hậu gượng cười, lòng thầm nhủ, đánh giá cao chứ không phải thích, lại càng không phải yêu.
A Cửu vừa nghe liền hốt hoảng, “Mẫu hậu, con ghét cô ta.”
Tuyên Văn Đế nhíu mày nói: “A Cửu, chuyện này liên quan đến xã tắc đại cục,há có thể lấy cảm xúc của con để quyết định, huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-kho-ga/1905515/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.